Hai chân Hứa Thiên dần yếu đi, cậu cảm giác mình không còn trụ vững được nữa, bàn tay rung rung từ từ buông Thịnh Thần ra, nói như phả chút hơi thở yếu ớt còn sót lại: “Ý cậu là...hai người là một?”, sau đó gào lên: “Cậu nói dối, cậu làm sao biết được”
“Hứa Thiên, cậu thật sự không đáng để người khác phải lưu tâm. Ngay cả người đặc biệt quan trọng với mình còn không nhận ra, cậu lấy tư cách gì bên cạnh cô ấy” - Thịnh Thần nói xong thì đưa tay chỉnh lại áo, sau đó rời đi.
Lần này Hứa Thiên không nóng nảy, không dùng nấm đấm của mình để hỏi xem Thịnh Thần rốt cuộc làm sao mà biết được chuyện này. Cậu hiện tại không biết mình phải làm gì, mơ hồ đến nổi không nhớ được thời gian qua cậu bằng cách nào bước đi chung Kim Tuệ Nhi trong khi chưa hiểu được điều gì về cô ấy.
Hứa Thiên lúc nhỏ rất cao và gầy, nhìn vô cùng yếu ớt, nhưng càng lớn lại càng khỏe mạnh, so với đám bạn học lúc ấy, cậu thuộc dạng nổi trội về thể chất hơn hẳn. Hai năm trước, Hứa Thiên cùng chú của mình là thiếu tướng đi vào doanh trại quân đội. Quẩn quanh ở sân huấn luyện một buổi, Hứa Thiên cực kỳ thích môi trường này, cho nên cậu xin phép Hứa Phong cho vào sống ở đây. Tất nhiên Hứa Phong không đồng ý, Hứa Thiên là con trai bảo bối, vẫn còn đi học, cho vào doanh trại sinh sống tất nhiên là phải cùng chấp hành tham gia huấn luyện, ông không muốn con ông còn trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/2543531/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.