Đông ở Liêu Ninh dài đăng đẳng, buổi tối vào mùa này là đáng sợ nhất, cái lạnh như lấn át hơi thở con người. Kim Tuệ Nhi nặng nề đưa tay ra ngoài đóng hết cửa sổ lại rồi trở về phòng một mình cuộn tròn trong chăn. Hai mắt mệt mỏi đọc từng trang sách, cô đã có tên trong danh sách đội tuyển học sinh giỏi, phải, Kim Tuệ Nhi chính thức thua Hứa Thiên vì đợt giao kèo vừa rồi. Hắn ta không những đạt điểm cao trong kỳ thi đó mà điểm số các môn còn đều nhau, tổng số điểm xếp thứ 18/40, đối với lớp đầu khối như vậy, điểm số này đã được gọi là cao thủ. Tuệ Nhi tự nghĩ mình dại dột, lần sau nhất định không đem những chuyện này ra đùa với hắn ta nữa.
Những quyển sách đều được lật đến trang cuối cùng, tất cả công thức và bài tập cô đều làm nhuần nhuyễn, nhưng lại cảm thấy chút khả năng này không thể mang đi thi được. Thi cử như một chiến trường, ai lơ là một giây, kẻ đó chắc chắn là người thua cuộc, bởi vậy cô không muốn mình lãng phí bất cứ giây phút nào.
Nửa đêm, Tuệ Nhi dứt khoát đem đống sách trên bụng để lên bàn, cô nằm nghiêng qua một bên, hai tay chắp lại kê dưới mặt mình, lặng lẽ ngắm tuyết rơi. Khung cửa sổ bị phủ đầy bởi tuyết, tuy nhiên cô vẫn có thể nhìn xuyên ra màn đêm đen kịt bên ngoài. Không gian yên lặng đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng kim giây của đồng hồ nhích lên khe khẽ, Kim Tuệ Nhi cảm thấy đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/2543501/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.