Giờ giải lao, Kim Tuệ Nhi vừa đưa tay vào học bài tìm sách John Green, tiếp tục công cuộc càn quét cuộc đời sáng tác của ông thì nghe tiếng gọi quen thuộc. Tuệ Nhi chưa kịp quay sang nhìn thì kế bên có người đã giữ chặt nắm đấm. Hoàng Siêu mới vài ngày không đến tìm Kim Tuệ Nhi mà cứ tưởng vắng mặt ba năm. Gương mặt vẫn hống hách thiếu đánh, vẫn trẻ lâu, vẫn cười nhiều.
Kim Tuệ Nhi không do dự dừng tay, đứng dậy tiến thẳng ra cửa khoác tay Hoàng Siêu: "Đến đúng lúc lắm, tớ đang đói, đang khát, đang cực kỳ mệt mỏi. Đi ăn"
Hoàng Siêu cảm giác có luồng điện vừa nóng vừa mạnh chạy thẳng vào cơ thể khiến tứ chi cậu đều tê cứng. Lần đầu tiên trong cuộc đời cậu được Kim Tuệ Nhi chủ động khoác tay, chủ động mời đi ăn, cậu tự nghĩ, có phải đây là lúc con gái làm nũng không, nếu như vậy thì cậu đã gặp được ông thần may mắn rồi. Nghĩ thì nghĩ vậy, bất ngờ thì như vậy, nhưng Hoàng Siêu cũng không quên đưa tay còn lại vẫy chào Hứa Thiên. Cậu cười như lần đầu tiên mở mắt ra thấy được mùa xuân.
Hứa Thiên ở lớp lòng ngập tràn ấm ức, cậu đem toàn bộ bút thước ra bẻ gãy, cả một buổi tự làm bực chính mình. Cuối cùng không biết nghĩ gì liền moi móc toàn bộ số sách của Kim Tuệ Nhi ra, đi đến từng bàn mượn bút màu, thực hiện chiến dịch "make up John Green".
Kim Tuệ Nhi quả thật rất đói, cô nhớ không lầm là từ trưa hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/2543469/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.