Hoàng Siêu sau khi biết chuyện vừa xảy ra thì ngay hôm sau tìm tới lớp Tô Hân.
“Đã lâu không gặp, giải lao cậu rãnh không?” - Hoàng Siêu đứng tựa lưng vào cửa lớp Tô Hân. Từ sáng sớm cậu đã đến đứng ở đây.
“Tớ vẫn luôn đi theo cậu đó chứ, chỉ tại cậu vô tình không để ý thôi” - Tô Hân giấu ý nghĩ đó vào lòng, miệng mỉm cười: “Tất nhiên được, lát nữa hẹn ở căn tin”
Hoàng Siêu nhếch miệng một cái rồi bỏ đi. Tô Hân, cậu thật giỏi giả bộ, cậu đã bỏ công sức che giấu việc xấu của mình thì tớ cũng không nỡ lòng hoang phí ý tưởng của cậu.
- Sao, mới đây đã nhớ tớ rồi à? - Tô Hân ngồi xuống trước mặt Hoàng Siêu. Cô vì tâm tình quá mức vui vẻ mà không điều tiết được lời nói. So với Châu Băng thì Tô Hân tay nghề còn yếu kém rất nhiều.
- Mới đây? Không phải lần cuối chúng ta gặp nhau là buổi chụp ảnh đề tài giáng sinh năm rồi hay sao? Hơn nửa năm rồi đấy?
- À, lâu lâu tớ cũng có thấy cậu dưới sân trường, nhưng đứng xa quá, không tiện gọi - Tô Hân cố gắng nói chuyện thật tự nhiên.
- Ừ, thứ 5 này lớp tớ sẽ vào bán kết đá bóng rồi, tớ định ngày mai đi khu giải trí số 8 chơi cho thoải mái tí, cậu đi cùng tớ không? - Hoàng Siêu nhóm người lên phía trước, bày ra vẻ mặt ngây thơ vui vẻ nhất có thể, từ tốn mà thuyết phục Tô Hân.
“Được lắm! Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/2543448/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.