“Lớp trưởng à, không phải cậu hát rất hay sao, cậu mở đầu đi. Cho chúng tôi nghiêm ngưỡng giọng hát một tí” – Lưu An hồ hởi.
Cả đám bạn hùa nhau: “Đúng đó lớp trưởng”
Kim Tuệ Nhi quay qua Hứa Thiên: “Mở cho tôi bài này đi”
Khỏi phải nói hắn vui vẻ biết chừng nào. Ngay lúc mới bước vào phòng hát hắn đã theo sát Kim Tuệ Nhi rồi. Thấy Tuệ Nhi ngồi xuống, lập tức ngồi bên cạnh. Còn nháy mắt với La La, bảo cô ấy phải ngồi bên còn lại.
“Những câu trả lời của anh vẫn đang ngổn ngang trong giờ phút này
Em nhớ lại những con bồ câu trắng bên suối, ngọt ngào tách đàn rồi
Cảm xúc cứ giằng co một cách kỳ lạ, em vẫn còn yêu anh mà
Còn anh lại ngập ngừng hát, giả vờ như không sao
Thời gian qua rồi, đi mất rồi
Tình yêu phải đối diện với những lựa chọn
Em lạnh rồi, mệt mỏi rồi, anh khóc rồi
Ngay khi bắt đầu đã không vui vẻ...”
Kim Tuệ Nhi tập trung hát. Xung quanh là bao nhiêu ánh mắt đang nhìn ngắm mình. Có một ánh mắt rất mê say. Có một người đã thực sự bị đổ gục trước cô rồi.
“...Anh không đợi nữa, hạnh phúc đã hẹn ước đâu mất rồi?
Em sai rồi, nước mắt khô rồi, buông tay rồi, hối hận rồi
Chỉ là hộp nhạc của ký ức vẫn tiếp tục quay, làm thế nào để ngừng lại đây?”
Bài hát Hạnh phúc đã hẹn ước đâu rồi là bài mà Tuệ Nhi rất thích. Cô từ nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/2543432/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.