Rạng sáng, trong cơn mơ màng, Yến bị sức nặng đang đè lên người mình đánh thức. Với hơi thở nóng rẫy và hương thơm từ cơ thể người phía trên, cô dù có chậm hiểu cỡ nào cũng có thể đoán ra được người đó là ai và đang muốn làm gì. Ban đầu, cô vốn định sẽ phản kháng, giãy giụa… nhưng sau vài giây suy nghĩ, cô chợt hiểu ra, cô đã ngầm thỏa thuận giao dịch với người đàn ông ấy. Chính vì vậy, ngay bây giờ, thậm chí là bất kỳ lúc nào, nếu anh ta muốn, cô nhất định phải đáp ứng. Vì cô không có quyền lựa chọn.
Nhưng mà, lần đầu tiên của cô…
Yến như bị mắc kẹt giữa dòng suy nghĩ đó. Cô muốn được dành tặng thứ quý giá ấy cho người đàn ông mà cô yêu bằng cả tâm hồn. Tuy nhiên, mong ước ấy… chắc chắn không thể trở thành hiện thực được nữa rồi. Một dòng nước mắt nóng hổi chậm rãi lăn xuống gò má cô.
Trong khi Yến chưa kịp phản ứng gì thì cả người đã nằm gọn dưới tấm thân cường tráng của Dương, đôi môi cô bị anh chặn lại, sau đó hai cánh tay bị giơ cao lên đỉnh đầu. Nụ hôn của anh từ đôi môi dời đến thái dương, hôn lên suối tóc mịn màng như nhung, sau đó hôn nhẹ lên vành tai cô, cho đến khi Yến không kiềm được mà buột miệng r,ên rỉ, Dương mới ngưng lại và quan sát gương mặt xinh đẹp đang nằm dưới thân mình.
Tuy miệng cười, nhưng bàn tay của Dương không hề rảnh rỗi chút nào, bằng một phép màu nào đó, bàn tay thon dài kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-duoc-em/2537304/chuong-11.html