Chương trước
Chương sau
Nó đứng trước cửa thư viện , trên tay cầm cây bút ghi nhớ của Emma ( cây bút này có thể ghi nhớ hết tất cả mọi thứ và phát lại ) . Nó nhớ lại , đây là lần thứ hai nó vào thư viện này , nhưng lần này không phải như lần trước đến để tìm Kaito , mà lần này nó đến là để .....học hỏi về pháp thuật .

Vừa bước vào khu Thủy Pháp nó bắt đầu tìm mọi loại sách .

+ Pháp thuật nước căn bản .

+ Các đòn đánh hiểm độc .

+ Những đòn chí mạng cho pháp thuật nước .

+ Những sụng cụ ma pháp cần thiết .

Đó là tất cả những gì nó tìm và chọn được sau cả buổi chiều . Nó hí hửng mang 4 cuốn sách tới chỗ mượn đồ .

Chủ thư viện đang ngồi ăn thì bỗng thấy nó tới , chị ta liền liếc qua một cái rồi chảnh chọe .

- Gì đây , ai cho mượn 4 cuốn . Mỗi lần chỉ được 2 cuốn thôi nha !

- Gì ???? - Nó méo mặt nhìn bà cô mập mũm mĩm đang ngồi ăn ngấu nghiến kia .Mẹ kiếp ! Luật gì mà kì vậy ?mình mà biết ai ra cái luật này , liền rủa banh mũi ? ( Hiệu trưởng : ắt....xììììi ) Cả cái thư viện như pháo đài thế này mà chỉ có cho mượn 2 cuốn , có bèo quá không vậy ?

- À ! Tỉ tỉ ...chị có biết gì không . Thực sự á .......em cực kì ngưỡng mộ vẻ đẹp mũm mĩm dễ thương của chị nha ! Chị thật là dễ thương lắm á ! - Mặt nó bỗng đổi từ cau có thành ngưỡng mộ , dùng ánh mắt long lanh nhất , giọng điệu ngọt nhất để lấy lòng chị ta .

Ai ngờ , cái chiêu cũ rích đó lại hiệu nhiệm à nha . Bà chị mập vừa nghe vậy lập tực ngừng ăn , quay hẳn về phía nó .

- Thật à ? Chị thấy mình đâu có đẹp mấy đâu . - Tuy giọng điệu khiêm tốn vậy , nhưng nhìn mặt là biết bà chị này đang sướng rên trong lòng ý . Nó liếc thấy biểu hiện đó , trong lòng không ngừng hưng khởi vì con cả bắt đầu cắn câu liền bồi thêm mội câu .

- Thật . Em thề , nếu nói sai nửa câu thì trời nắng sẽ thành bão ngay tức khắc .

- Trời em nói quá à - Bà chị nũng nịu mặt đỏ cả lên .

Nó đang định đi vào vấn đề chính thì .....

++ Ầm Ầm , RẦM RẦM ++

Bầu trời bỗng nổi bão . Nó ngơ ngác nhìn bâù trời đang đen nghìn nghịt , rồi lại chuyển sang nhìn bà chị mập mặt cũng đơ ra y chang mình . Mẹ kiếp ! Sao linh vậy chứ ?

- Trời dạo này đổi mùa đó chị ạ ! Em nói thật á ! Chị hỏi ai thử xem , ai nhìn chị đều sẽ nói chị dễ thương luôn đó . - Nó xua xua tay chữa cháy .

- Này ! Bà chị mập xấu xí . Tôi mượn hai cuốn này . - Một nam sinh cực kì vô duyên tới chen ngang giữa cuộc trò chuyện của nó và bà chị .

Nó nín thở , miệng vẫn cố nặn ra nụ cười kinh dị , trong lòng muốn ngay lập tức chạy tới xé toạc cái miệng của tên nam sinh kia . Còn bà chị thì khỏi nói , mặt bắt đầu đen dần .

- Cậu nam sinh này cứ đùa , nhìn vậy mà bảo già . Ít nhất chị ấy 25 là cùng à , nhìn trẻ vậy mà . Chị nhỉ .- Nó thự sự rối răm khi mọi chuyện đã vượt quá điều nó muốn .

Tưởng mọi chuyện đến đây là đủ , ai dè ....

- Nói gì vậy nhóc , Bà chị này mới 20 à ! Mà lạ ghê nha , sang nay trời nắng to mà giòq bỗng sấm sét ầm ầm vậy nhỉ ? - Cậu nam sinh có vẻ không hiểu cái tình thế này , liền nói rõ cho nó biết .

Nó [....] . Thật sự không còn gì để nói . Còn bà chị già thì .......mặt đã từ lâu đen sang trắng bệch .

- À à....em không mượn nữa , em đi đây ạ . - Nó mặt đỏ lên , cuống cuồng đặt 4 cuốn sách xuống rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy .

Nó đâu biết ,tất cả các hành động của nó đã làm hai người nào đó mỉm cười .

----------------------

Nó chạy tới cánh cổng của khu vườn địa đàng . Hai tay chống vào đầu gối thở hồng hộc .

- Làm gì mà chạy giữ vậy ? - Cái tấm bảng chết tiệt bỗng cất giọng lên làm nó hảng hết cả hồn . Nó ôm lấy tin trừng mắt quát :

- Ngươi làm cái gì mà lại nói đúng vào lúc này , làm ta giật cả mình .

Cái bảng xììì một cái .

Nó sau khi đã hoàng hồn thì liếc qua cái bảng .

- Muốn biết không ?

- Có

---------------------------------------

- ......akdue#@*-(# ....sau đó á , mẹ kiếp , cái tên nam sinh chết bầm đó lại tiếp tục bồi thêm một câu nữa "bà chị mới 20 " vậy là xong . Lúc đó , ta nhục không còn gì để nói luôn á .- Nó vừa kể lại , khuôn mặt hội tụ đủ mọi biểu cảm , tay chân khua tùm lung để diễn tả . Còn cánh cổng thì khỏi kể , cười muốn lôn ruột luôn .

- Vậy cô cảm thấy cậu nam sinh đó thế nào ?

Nó vừa nghe câu nói đó , lập tức bực bội ra lời :

- Tất nhiên là cảm thấy cực kì cực kì cực kì ghét tên đó , vì hắn mà ta không được mượn 4 cuốn đó . Nếu mà gặp lại , tao nhất định , nhất định ... sẽ cắt cái mỏ c.... .- Nó đang nói tiếp thì quay lại chỗ chỗ tấm bảng , hai ngón tay giả làm cái kéo...nhưng khi vừa nhìn thấy chủ của câu hỏi vừa nãy không phải cái bảng mà là người khác , nó lập tức nuốt lại câu định nói , hai mắt trợn lên nhìn người đối diện . Cậu ta...cậu ta ...........Là tên nam sinh vừa nãy mà .

-----------------------

Nó trợn mắt lên nhìn cậu ta , người tuấn tú đối diện nó là tên nam sinh từ nãy đến giờ nó chửi rủa . Cậu ta nhéch mép nhìn nó đầy vẻ hứng thú .

Nó hít một hơi , quay mặt lại làm lơ cậu ta cùng với ý định bỏ trốn .

- Đi đâu vậy muội muội . - Một giọng điệu lẳng lơ cất lên . Nó dừng chân lại , ánh mắt vô cùng do dự như ăn vụng bị bắt gặp . Làm sao đây , trốn hay quay lại .....Á , Khánh Phương , mày là ai , tại sao lại có thể nhút nhát như thế chứ . Đồng ý với ý kiến đó , ní tự tin quay mặt lại :

- Có truyện gì không hả , tôi nhớ tôi đâu có queN người nào vô duyên như anh.-Noa quay mặt lại , mặt tỏ vẻ đầy mỉa mai .

Ps : năm mới rồi , chúc mọi người năm mới vui vẻ , ai đã và đang viết tiểu thuyết thì sẽ được nhiều lượt xem hơn . Cảm ơn các bạn trong năm qua đã theo dõi truyện của mình nha .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.