Nhã Đan nằm trên giường nghịch điện thoại. Tâm trạng cô hôm nay khá tốt miệng cứ mỉm cười suốt. Lúc này một cô người hầu không gõ cửa mà rón rén đi vào.
- Chúc tiểu thư, đây là sữa ông chủ dặn pha cho cô.
Nhã Đan tắt điện thoại để sang một bên, lão già dặn sao? Hôm nay hắn tốt đến thế cơ à? Nhã Đan ngồi dậy đưa tay nhận lấy ly sữa không chần chừ một hơi uống hết ly sữa. Lúc này cô vô tình phát hiện trên gương mặt cô người hầu xuất hiện một nụ cười kì quái. Nhã Đan có chút ngờ vực nhưng rồi thôi.
Uống xong ly sữa đột nhiên đầu óc cô trở nên choáng váng, tầm nhìn cũng vì thế mà nhòe đi.
Cô người hầu đứng một bên liền chớp lấy cơ hội phóng lên giường bóp cổ cô. Nhã Đan cơ hồ giẫy giụa, không khí như bị bóp chặt lại khiến cô không thể hít thở. Cổ họng bỗng chốc đau rát. Nhã Đan cơ hồ nhận định rằng cô người hầu này muốn giết cô...
Gương mặt cô ả người hầu trở nên độc ác hơn bao giờ, bàn tay ở cổ cô càng siết chặt. Gương mặt Nhã Đan thoáng chốc đã tím tái. Trong mơ hồ cô nghe thấy giọng cô ả người hầu đó rất tức giận ả ta nghiến răng nghiến lợi:
- Cô đi chết đi... vì cô mà tôi phải nơm nớp lo sợ trong mấy ngày qua...
Nhã Đan bế tắc bấn loạn, trong vô thức bất cô dùng toàn lực để ném chiếc ly sữa vừa rồi xuống đất làm nó vỡ toang hòng báo động cho người đến giúp.
Ả người hầu nới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-em-va-nguoi-do-giong-nhau/281281/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.