Ngẩng đầu nhìn người vừa đến, Khương Duật không tin vào mắt mình, cô gái đứng trước mặt hắn có dung nhan hệt Cửu Hồ.
Hắn đứng bật dậy, quá kinh ngạc không thể tin vào mắt mình, hắn trừng mắt ngắm nhìn cô gái ấy rất lâu nhưng dù nhìn thế nào vẫn rất giống...
Như không thể kìm chế được cảm xúc, Khương Duật bất ngờ nắm lấy bả vai của cô gái trước mặt.
- Cửu Hồ... em quay về rồi sao?
Khương Duật liền ôm cô gái ấy vào lòng. Cô gái ấy phản ứng mạnh đẩy hắn ra, đôi mày nhíu chặt tặng cho hắn cái tát rõ đau. Vừa rồi cô không nhìn rõ, bây giờ mới thấy người đàn ông trước mặt mình có ngũ quan tương đối ổn, đẹp mã, rất nam tính! Trong có vẻ đã ngoài ba mươi, với cách ăn vận này cô đoán chắc không phải kẻ tầm thường gì.
Tuy vậy nhưng người đàn ông đẹp mã này... lại... lại là biến thái ư?
Cô gái lùi về sau vài bước quát:
- Chú điên à?
Khương Duật ngẩn người. Rất nhanh hắn lấy lại vẻ điềm tỉnh:
- Tôi nhận nhầm...
Cô nghe vậy thì không còn vẻ mặt giận dữ nữa, nhưng cô không hiểu, đến một câu xin lỗi cũng không nói được sao? Đúng là... thôi kệ vậy, dù sao người này cũng lớn hơn cô rất nhiều, không nên để tâm. Cô một tay cầm ô che cho mình, một tay đưa chiếc ô khác về phía hắn.
- Tôi nghĩ là chú cần.
Cô có đôi chút kiên dè với hắn, mỉm cười lấy lệ một cái cho đỡ ngượng ngùng. Cô làm sao mà biết được, nụ cười lấy lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-em-va-nguoi-do-giong-nhau/279277/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.