Theo cô được biết thì khách sạn này được đặt dành riêng cho khách quý, Lục gia đã bao nguyên một tầng dành cho khách quý, chỉ cần đến trình thư mời là tiếp tân sẽ đưa chìa khóa phòng, lại hay ho đến mức phòng cô và phòng Khương Duật nằm kế bên nhau.
Lúc nãy cô cứ ngỡ phòng bên cạnh là của Cửu Thiên Hàn, đập cửa ầm ầm gọi chú. Đập mãi mới có người ra mở cửa, vừa hay người đó lại là Khương Duật. Sắc mặt hắn đang nhăn nhó thấy cô liền giãn ra.
Ái Đan còn đang hăng hái đập cửa thì bất ngờ đứng im tại chỗ. Cô bắt đầu căng thẳng, cô không biết vì sao từ lúc gặp nhau ở trung tâm thương mại giờ cứ thấy hắn là tim cô lại đập loạn cả lên.
- Duật, ai vậy?
Từ bên trong phòng hắn phát ra tiếng phụ nữ, cô ta còn gọi tên thân thiết như vậy, chẳng lẽ là tình nhân mới của hắn sao? Đột nhiên thứ bên trong lòng ngực trái truyền đến cho cô một cảm giác không mấy dễ chịu, cô cố nhón chân để nhìn xem người bên trong là ai, chết thay Khương Duật quá to lớn, hắn dường như cũng không muốn cho cô xem người bên trong là ai.
Ái Đan có chút hụt hẫng, nhưng tại sao cô phải hụt hẫng chứ? Cô và hắn có còn là gì của nhau đâu? Ái Đan mím môi, giữ bình tĩnh hỏi:
- Ai thế?
Khương Duật giữ nguyên sắc mặt, hắn nhìn vào bên trong rồi quay lại nhìn cô:
- Hỏi làm gì?
Ba chữ nhẹ nhàng khiến Ái Đan cứng họng, cô còn không biết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-em-va-nguoi-do-giong-nhau/1840293/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.