Văn phòng được thu dọn rất gọn gàng, xem như là phong cách quen thuộc của Cẩn...... Kệ tủ, giá sách, xấp tài liệu...... Trên bệ cửa sổ là đồng hồ cát tôi đưa và một chậu hoa xương rồng nhỏ.
Ở trong trường, tuy tôi không thường đến đây, nhưng cũng xem như khá quen thuộc. Nếu là phụng mệnh đến tưới hoa, tôivội vàng nhìn trái nhìn phải, muốn tìm đồ có thể đựng nước.
Trên bàn rất sạch sẽ, lơ đãng nhìn lướt qua, lại phát hiện phía dưới cái ly có kẹp một tờ giấy:
"Không cần tưới hoa, ngược lại là em đó! Nhớ phải nghỉ ngơi đàng hoàng, chăm sóc bản thân cho tốt, nhớ lấy! Trong ngăn bàn bên phải có trà Thiết Quan Âm mua cho em, nếu về không kịp mua quà cho em, thì cái này coi như là quà......"
Nhìn những con chữ quen thuộc kia, đột nhiên có loại cảm giác được cưng chiều. Kéo ngăn bàn ra, ngẩn người nhìn hộp trà nhỏ màu xanh lục. Những nhung nhớ đã cố gắng nhịn xuống lại một lần nữa tràn ra. Đầu ngón tay chạm vào hộp sắt lạnh băng, bắt đầu nhớ thương cảm giác được ôm Cẩn vào lòng.
Ngơ ngẩn trong văn phòng một hồi, đột nhiên tỉnh táo lại, mình nên rời đi. Cho tờ giấy vào túi, nhìn quanh căn phòng to lớn một vòng. Lắc lắc đầu, đi ra ngoài.
Trở lại phòng giáo viên, lên mạng tra chuyến bay, chuyến bay buổi chiều từ Bắc Kinh chỉ có hai chuyến, nghĩ một chút, nhắn một tin hỏi xem Cẩn có cần tôi đi đón hay không. Người ta lại nhắn trở về một chuỗi số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-co/2624817/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.