Tống Nam Xuyên có chuyến công tác mất hai ngày, trước khi đi một ngày, anh kéo Bùi Anh triền miên cả đêm.
Sáng sớm hôm sau Bùi Anh cùng anh đi sân bay, Tống Nam Xuyên đứng ở phòng đợi nhắc nhở cô: "Anh đã giúp điện thoại em liên lạc được số quốc tế, hãy nhớ mỗi ngày đều điện cho anh."
"Vậy, nếu anh đang bận thì sao?"
"Nghe điện thoại của em quan trọng hơn."
"Phốc." Bùi Anh nhịn không được cười ra tiếng, "Anh là một tổng giám đốc ương ngạnh tùy hứng."
Tống Nam Xuyên nhíu mày, tiếp tục nói: "Còn phải mỗi ngày nhớ đến anh ba lần."
Bùi Anh trừng mắt nhìn: "Bốn lần không được sao?"
Tống Nam Xuyên nhếch khóe miệng lên hôn cô: "Đương nhiên là càng nhiều càng tốt."
Một cặp tình nhân còn lưu luyến chia tay, tiểu Trương chịu áp lực đi đến phá phong cảnh: "Tống tổng, bây giờ nên lên máy bay ."
Tống Nam Xuyên hơi nhíu mày, mặc dù trong lòng có chút không muốn, cũng phải buông Bùi Anh ra: "Anh đi đây, em phải chăm sóc bản thân thật tốt, còn nhớ ăn cơm đúng giờ."
Bùi Anh nói: "Anh phải nhớ ăn cơm thật ngon, đừng vì bận rộn liền không quan tâm đến ."
Tống Nam Xuyên cười: "Chuyện anh bận rộn mỗi ngày chính là nhớ em."
Bùi Anh: "..."
Sáng nay Tống tổng vừaăn trộm mật ong sao? Miệng ngọt như vậy...
"Được rồi, anh phải đi, tạm biệt." Tống Nam Xuyên cho cô goodbye kiss, mới cùng tiểu Trương đi về phía cửa lên máy bay.
Bùi Anh nhìn bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-trach-luc-truoc-mat-bi-mu/2474290/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.