Sau khi gặp Thư phu nhân, Sở Vân bước đi rất chậm, sắc mặt lạnh nhạt, nhưng trong lòng dâng lên một cổ rung động và lạnh băng.
- Tùy thời cho con mình tiền xài vặt, cũng đã là ba mươi Địa Sát Thạch Tệ. Đuổi ta, cũng chỉ có hai mươi, nhưng lại động tay động chân. Thư phu nhân, dụng tâm của ngươi thật độc ác.
Sở Vân thầm ước lượng trọng lượng cái túi mà Thư phu nhân đưa cho, chậm rãi dừng bước, quan sát thấy không có kẻ nào bám đuôi, chợt vung tay ném đi, đem cái túi đựng hai mươi miếng Địa Sát Thạch Tệ, ném vào trong biển.
Cái túi màu lam nhạt bị thủy triều nhấn chìm, chỉ sau một lát, chìm vào đáy biển, bị sóng biển cuốn đi.
Quá trình ấp trứng yêu thú, tất nhiên phải dùng đến Địa Sát Thạch Tệ. Thư phu nhân biết rõ điểm này, cho nên giở trò, muốn gây tai họa cho trứng yêu thú trong ngực Sở Vân, chính là yêu thú Hỏa Hồ "thiên phú thấp, tư chất bình thường".
Đáng tiếc, nàng tuyệt đối không ngờ tới, Sở Vân lại là ngươi trọng sinh!
Hai mươi ba năm, giống như một giấc mộng dài. Khi Sở Vân phát hiện mình đã được sống trở lại thời điểm hai mươi ba năm trước. Lúc này hắn mới mười ba tuổi, nhân sinh trở về điểm xuất phát, giống như một tờ giấy trắng, đang đợi hắn viết lại một lần nữa.
Hắn nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, thích ứng với sinh hoạt. Sau đó hắn chủ động rời khỏi Thư gia thành, thoát khỏi sự giám sát và điều khiển của Thư phu nhân.
Cuối tuần ngày thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/209534/chuong-8.html