Thư phu nhân tuyệt đối không thể nhìn chuyện này phát sinh. Nhưng mà hai nhi tử của mình, là một lũ quần là áo lượt. Mà Sở Vân thuở nhỏ thông minh, hiểu chuyện nhu thuận. Nếu so sánh, ai hơn ai kém nhìn là nhận ra. 
Sở Vân lại tiếp tục cười lạnh nói: 
- Ta tự hỏi bình thường cung kính với ngươi có thừa, nhưng có chuyện nhỏ, ngươi lại không bỏ qua, lại biến nó thành chuyện lớn. Hôm nay muốn mượn chuyện ta không thỉnh an, ngươi gấp đến độ không thể chờ đợi được, chạy đến đây giáo huấn ta. Hừ! Nếu như cho ta thêm một lần cơ hội, ta nhất định sẽ triệt để đánh bại hai nhi tử của ngươi. Cho ngươi phải trơ mắt nhìn ta, đường đường chính chính kế thừa cơ nghiệp Thư gia đảo. Đến lúc đó, nghĩa phụ sẽ vì ta mà kiêu ngạo! Về phần ngươi... 
Thư phu nhân lại hoảng sợ lui về phía sau một bước, bị khí thế âm trầm của Sở Vân chấn nhiếp. Nguồn: truyentop.net 
Sở Vân bộc phát, làm cho nàng quá rung động, rung động quá lớn. Nàng vốn cho rằng Sở Vân trẻ tuổi vô tri, giống như con 
thỏ trắng bé nhỏ, rất dễ ăn hiếp. 
Nhưng hôm nay, con thỏ trắng bé nhỏ trong mắt nàng, lại biến thành một con hổ con. Tuy vẫn chưa trưởng thành, nhưng hào quang từ răng nanh sắc bén đã lộ ra! Một cổ khí chất bức người, đang chuẩn bị hành động! 
- Tốt, rất tốt. Ngươi dám ngỗ nghịch trước mặt trưởng bối của ngươi! Ngươi là đồ bất hiếu, ngỗ nghịch tử! 
Thư phu nhân hổn hển. 
- Im ngay! Ta chỉ nhận nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/209530/chuong-4.html