Chương trước
Chương sau

Tâm tình kích động của Nguyệt Sương Vương đã dần dần bình phục xuống. Toàn bộ chiến cuộc đã hoàn toàn rõ ràng. Hệ thống phòng ngự của Sở Vân để Dạ Đế quy mô tấn công không hề thu được bất cứ hiệu quả khả quan nào. Trận tuyến vô cùng vững chắc, giống như dãy núi liên miên, vạn năm không mòn.
Thế nhưng…
Trong lòng Nguyệt Sương Vương còn có một tia lo lắng, đó chính là thần thông bản mạng của Dạ Đế.
- Tấn công!
Dạ Đế chỉ một ngón tay, lại một chi bộ đội vạn yêu vật ầm ầm xông vào chiến trường.
Sở Vân ôm cánh tay bàng quan, chưa hề hạ đạt bất cứ mệnh lệnh nào, bày ra lòng tin thật lớn đối với trận tuyến phe chính mình.
Quả nhiên, đội ngũ trên vạn yêu vật này vừa mới tiến vào thế giới tiên nang của Sở Vân đã bị Ma Huyễn Tử Hương Dụ xúi giục làm phản một phần ba.
Sau khi tiêu diệt một phần ba phản đồ này, đội quân yêu vật cường đại vừa rồi chỉ còn lại không tới một nửa. Chiến trận nguyên bản dày đặc cũng trở nên thưa thớt.
Nhìn tới đây, uất khí trong lòng Dạ Đế càng thêm tích lũy sâu hơn.
Đây đã không phải là lần đầu tiên rồi.
Hầu như mỗi một lần đều là như vậy.
- Ma Huyễn Tử Hương Dụ sao… Thực sự là âm hiểm!
Hắn ghi nhớ cái tên yêu thực này thật sâu trong lòng. Hắn hiểu rõ, đệ nhất công thần của đối phương không phải là Cuồng Đao Điên Loạn Liễu, cũng không phải Tích Huyết Phù Du Khuẩn, mà là loại yêu thực tuyệt phẩm chôn dấu dưới mặt đất, không hiện sơn bất lộ thủy này.
Gần năm nghìn quân đầy đủ sức lực gia nhập vào chiến trường, Sở Vân lập tức cảm thấy áp lực trên trận tuyến. Hắn thôi động linh quang, điều động toàn bộ Tích Huyết Phù Du Khuẩn xung quanh, tập trung hỏa lực vào đội quân đầy đủ sức lực của đối phương.
Hiệu quả của hành động này lập tức hiện rõ.
Áp lực đến từ chiến trường càng lúc càng nhỏ, cuối cùng giải trừ nguy cơ, dễ dàng hóa giải được đợt trùng kích này.
Thấy kết quả đã hiện rõ, trong lòng Dạ Đế yếu ớt thở dài.
Nói chung, bên phòng thủ luôn luôn chiếm ưu thế cực lớn. Bởi vì phe mình ở trong thế giới tiên nang, nắm lưới pháp tắc trong tay, phía sau còn có chỗ dựa vững chắc là toàn bộ thế giới tiên nang.
Mà bên phía công kích sẽ bị rơi vào hoàn cảnh áp chế, dù sao cũng là tác chiến trên địa bàn đối phương. Nếu như chênh lệnh lưới pháp tắc càng lớn, chiến lực của quân đoàn yêu vật phát ra lại càng nhỏ.
Chính là bởi vì lưới pháp tắc thế giới tiên nang của Sở Vân có một bộ phận đến từ pháp tắc của Minh Đế. Bởi vậy những yêu vật đến từ Quỷ Châu như U Hồn Quái, Hủ Thi Giáp Trùng, Thạch Tượng Quỷ coi như có một chút thích ứng, sức chiến đấu không giảm đi bao nhiêu.
Thế nhưng phòng tuyến của Sở Vân thực sự quá mức tinh diệu.
Điểm này cho dù Dạ Đế không muốn thừa nhận cũng không được. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Then chốt nhất chính là, loại trận pháp phòng ngự này tương đối khắc chế tấn công theo đội hình. Nếu như có thể, Dạ Đế tuyệt đối sẽ không lựa chọn trận tuyến tấn công mạnh mẽ như thế này.
Thế nhưng tình huống hiện tại rất đặc thù, hắn đến bởi vì đệ nhị linh quang đan, muốn đoạt lấy Đệ Nhị Linh Quang Đanphải tấn công vào trong thế giới tiên nang của Sở Vân.
- Đây là lực lượng cuối cùng rồi…
Nhìn ba chi đại quân vạn yêu vật xếp hành chỉnh tề dưới chân, trong mắt Dạ Đế hiện lên một tia quang mang do dự.
Trong lòng hắn cũng không nắm chắc, dựa vào quân lực cuối cùng này có thể phá vỡ được phòng tuyết của Sở Vân hay không.
- Nếu như phối hợp với Hóa Đạo mà nói…
Khẽ cắn môi, Dạ Đế trầm trọng quát:
- Xuất kích…
Ba chi quân đội pha trộn, chia làm ba đường, hùng hổ lao vào trong chiến trường.
Huynh muội Vân gia giật nảy mình, đây là thủ bút lớn nhất từ khi khai chiến tới hiện tại.
Thấy một màn như vậy, đầu lông mày của Nguyệt Sương Vương cũng khẽ nhăn lại, để ba vạn đại quân nhất tề xuất kích, áp lực bên phía phòng thủ quá lớn, bên phòng thủ muốn ngăn cản đợt tấn công điên cuồng này có chút khó khăn.
Vừa mới tiến vào địa bàn của Ma Huyễn Tử Hương Dụ, trong ba chi bộ đội nhất thời xuất hiện "kẻ làm phản", thế nhưng lần này Dạ Đế vung tay lên, không hề để ý tới những tên phản đồ này, mà trực tiếp xông tới mãnh liệt, muốn một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, trực tiếp đẩy ngã phòng tuyến của Sở Vân.
Sở Vân khẽ cười một tiếng, đưa một ngón tay, nhất thời lưới pháp tắc xuất hiện. Thanh mộc bay ngang, lôi đình loạn thiểm, hỏa diễn lưu tinh, các loại đạo pháp hình thành thiên kiếp vô cùng vô tận, hoàn toàn bao phủ một chi đội ngũ một vạn yêu vật.
Thiên kiếp đủ giằng co mười lần hô hấp.
Bụi mù tan đi, chỗ cũ chỉ còn lại vô số yêu tinh, trên mặt đất tràn đầy vết nứt nẻ, đất đá bay ngang.
Thấy một màn này, Dạ Đế thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi…
Tình huống này thực sự nằm ngoài dự liệu của hắn.
Nắm giữ lưới pháp tắc càng nhiều, uy lực của thiên kiếp càng lớn. Dựa theo phỏng chừng của Dạ Đế, tính toán thời gian cẩn thận, Sở Vân nhiều nhất chỉ có thể nắm giữ hơn hai trăm đạo pháp tắc mà thôi.
Thế nhưng nhìn tình huống hiện tại, đâu chỉ là hai trăm đạo, hai nghìn đạo còn không sai biệt lắm!
Vì sao hắn có thể nắm giữ được nhiều pháp tắc trong thời gian ngắn như vậy?
Dạ Đế tự nhiên không biết, Sở Vân sử dụng nguyên tinh tiên thiên để đổi lấy rất nhiều ngộ đạo thạch. Trong các cường giả Đế cấp, số lượng ngộ đạo thạch của hắn nhất định là nhiều nhất.
Sở Vân có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền coi như có nguồn cung cấp nguyên tinh tiên thiên không ngừng, Sở Vân giàu có tới mức Dạ Đế không thể tưởng tượng được.
Một đầu ngón tay này của Sở Vân hầu như đã tiêu hao sạch sẽ nguyên khí của phương viên một trăm dặm. Thế nhưng cũng đã trực tiếp tiêu diệt một phần ba viện quân của Dạ Đế.
Hai quân đoàn còn sót lại, Sở Vân không còn đánh xuống thiên kiếp, chỉ cần dựa vào trận tuyết phòng ngự hoàn toàn có thể chống lại.
Thế nhưng những yêu vật này không tiếp tục đẩy mạnh tiến công, mà bắt đầu rút lui về phía sau.
Sở Vân hơi sửng sốt, hắn không nghĩ tới Dạ Đế chưa xử dụng con bài chưa lật Hóa Đạo kia mà đã rút lui!
Đây là ý tứ gì?
Kỳ thực Dạ Đế có khổ khó nói.
Bản mạng thần thông là do thế giới lực thôi động, uy lực mạnh mẽ, thế nhưng vừa rồi hắn đối chiến với Lôi Đế, Hương Đế, coi như đã tiêu hao hơn phân nửa thế giới lực.
Sau đó lại nuốt rất nhiều thành trì trận nhãn của Lôi Đế, Hương Đế, thậm chí là Long Đế bỏ lại, dung nhập chúng vào tiên nang của bản thân, thế giới lực hiện tại còn không tới ba thành.
Với lượng thế giới lực còn sót lại, muốn thôi động thần thông bản mạng, hiệu quả tự nhiên suy giảm rất nhiều.
Nếu như thế giới tiên nang của Sở Vân chỉ có mấy trăm đạo pháp tắc, lưới pháp tắc tương đối đơn giản, như vậy hắn nhất định sẽ tiến hành đả kích bằng Hóa Đạo. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Dạ Đế hiểu rõ số lượng sợi pháp tắc thế giới tiên nang của Sở Vân vượt quá sáu nghìn, so với thế giới tiên nang của chính mình còn nhiều hơn.
Coi như là thôi động toàn bộ thế giới lực còn lại đánh ra Hóa Đạo, tối đa chỉ có thể hơi chút ảnh hưởng tới thế giới tiên nang của Sở Vân, khó có thể thay đổi chiến cuộc.
Hơn nữa thế giới lực vô cùng trân quý, không thể tiêu hao toàn bộ. Thực giống như độ màu mỡ của đất, một khi độ màu mỡ tiêu hao hết, đất đai sẽ khô cằn nứt nẻ. Một khi thế giới lực tiêu tan hết, toàn bộ thế giới tiên nang không còn liên kết, sẽ hình thành vết nứt không gian, khiến toàn bộ thế giới tiên nang phân liệt đứt gãy. Đồng thời tài nguyên thu nhỏ, yêu vật di chuyển tới khó có thể phát triển, thậm chí là chết đi.
Đã như vậy, không lui còn cách nào?
Mặc dù Dạ Đế rất không cam lòng, phẫn hận trong lòng giống như nước sông kéo dài không dứt. Thế nhưng sự thực là sự thực, lui lại là quyết định lý trí nhất.
Thoáng suy nghĩ một chút, Sở Vân cũng hiểu ra nỗi khổ của Dạ Đế.
Lần này rút lui là thực, không phải là bẫy của Dạ Đế, không thừa thắng truy kích không phải là phong cách của Sở Vân.
Tuy rằng những yêu thực này không thể di động, mặc dù Tích Huyết Phù Du Khuẩn có thể đi động, nhưng chỉ là phù du, tốc độ rất chậm, không thể truy kích đường dài.
Thế nhưng trong tay Sở Vân còn có một phân đội nhỏ yêu vật Tiên Thiên.
Đây chính là sau khi hắn hoàn thiện yêu vật trận nhãn triệt để thay thế.
Thiên Hồ, Túy Tuyết Đao, Băng Hà Kiếm, Thông Linh Xà, mười Khô Cốt Long Nha, tổng cộng mười hai đầu yêu vật, đều là Kiếp Yêu Tiên Tiên, tu vi chí ít cũng thuộc cấp số trăm vạn năm.
Đây chính là đội đột kích đặc chủng của Sở Vân.
Thấy đội ngũ này đánh lén tới, trong đôi mắt Dạ Đế nhất thời bắn hàn quang bốn phía. Trước đó, đội ngũ yêu vật Tiên Thiên chiến đấu của hắn cũng bị phái ra.
Rất hiển nhiên, hắn phát triển tại Quỷ Châu không kém. Trong đội ngũ này, số lượng yêu vật Tiên Thiên đạt tới chín đầu.
Sau một hồi truy kích và đoạn hậu, Dạ Đế thành công rút lui về gần vạn yêu vật, cũng mạnh mẽ thoát ly khỏi chiến trường, vội vã rời đi.
Cái giá hắn phải trả cực kỳ thảm trọng. Không chỉ có để lại thi thể của một đầu yêu vật Tiên Thiên, còn có ba tòa U Minh Thành, hai tòa Long Thành, ba tòa Lôi Âm Thành, hai tòa Hoa Mai Cung.
Nói cách khác, chiến lợi phẩm hắn thu được không chỉ mất đi phần lớn, hơn nữa bản thân còn phải vứt lại ba tòa U Minh Thành.
- Thắng, Dạ Đế kia bị Vô Danh ca ca đánh chạy rồi! Vô Danh ca ca quá lợi hại!
Vân Tiểu Ái không khỏi nhảy nhót vui mừng.
- Mẫu thân!
Hồi phục lại tinh thần, Sở Vân không thu thập chiến trường, mà trực tiếp lưu lại cục diện rối rắm này, đi tới trước mặt Nguyệt Sương Vương.
Vân Tiểu Ái thấy một màn như vậy, giật mình mở lớn cái miệng, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.
Mạch suy nghĩ của nàng không theo kịp, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Vân Bạch Tham bên cạnh từ lâu đã đoán được chuyện này, không có bao nhiêu biểu tình kinh ngạc.
- Con ta…
Nguyệt Sương Vương một lần nữa rơi lệ đầy mặt, nàng mở rộng hai tay, ôn nhu ôm Sở Vân vào trong lòng.
Trong lúc nhất thời, mẫu tử ôm chặt lấy nhau, bầu không khí ấm áp lan tràn khắp xung quanh.
- Lẽ nào nói, Vô Danh ca ca chính là nhi tử của cô cô? Thế nhưng không thích hợp nha, nhi tử của cô cô không phải là đại thúc hơn bốn mươi tuổi sao? Sao lại là Vô Danh ca ca?
Vân Tiểu Ái hét lớn.
Đây cũng chính là nghi hoặc của Nguyệt Sương Vương và Vân Bạch Tham.
Sở Vân rời khỏi vòng tay của Nguyệt Sương Vương, hai tròng mắt của hắn cũng phiếm hồng.
- Việc này nói ra rất dài, nơi này không thể ở lâu. Trước tiên chúng ta rời khỏi nơi này, sau đó sẽ kể lại cho mọi người tất cả.
Vân Tiểu Ái không nhịn được vỗ vỗ tay:
- Được, được, muội thích nhất nghe chuyện xưa.
Lúc này, Sở Vân liền vận dụng thế giới lực, chiếm đoạt hơn mười tòa thành trì trận nhãn.
Tuy rằng trong thế giới tiên nang còn lưu lại một ít yêu vật quân địch, thế nhưng tạm thời Sở Vân không thể quản được nhiều như vậy.
Hắn đưa mẫu thân và huynh muội Vân gia vào trong Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Sau đó khép kín tiên nang, lấy ra tinh bài, bước vào trong thông đạo tinh quang.
Sau một khắc, hắn xuất hiện trong Tinh Thánh Điện.
- Hừ, Sở Vân, rốt cuộc ngươi đã trở về. Còn không mau tới bái kiến Tần Đế đại nhân!
Long Đế hừ lạnh nói.

Vóc người Tần Đế rất cao, vai rộng, toàn thân mặc long bào màu đen, đứng sừng sững trước mặt Sở Vân. Hắn đeo miện quang hoàng đế, trước sau đều có một bức rèm buông xuống. Toàn thân hắn đều bao phủ trong một tầng bóng mờ.
Cho dù Sở Vân có thân thể Tiên Thiên cũng không thể nhìn thấy rõ dung mạo của hắn, chỉ có thể mơ hồ thấy, đường cong gương mặt giống như cương thiết.
Tần Đế đứng như vậy, đánh giá Sở Vân. Hắn chắp tay sau lưng, có một loại tư thế tràn ngập ý tứ cao cao tại thượng, nhìn từ trên xuống.
Con ngươi Sở Vân hơi co rút lại, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Tần Đế.
Tam Hoàng Ngũ Đế, mỗi một người đều có một đoạn cố sự truyền kỳ, những truyền kỳ đặc sắc này lưu truyền trong Tinh Châu. Mỗi một vị Đế Hoàng có thể nói đều là truyền kỳ sống.
Trong ngũ Đế Tinh Châu, lấy thực lực của Tần Đế mạnh nhất, đạt tới tu vi Đế Cấp cao đoạn. Đồng thời thế giới tiên nang của hắn đã bắt đầu di chuyển nhân khẩu.
Điều này rất khó lường rồi.
Bởi vì một khi có người chỉ huy, khi yêu vật chém giết lẫn nhau, chí ít phát ra uy lực gấp bội lần, đây là sự biến đổi về chất.
Muốn chiến thắng được cuộc chiến có ngự yêu sư tham gia, một phương không có ngự yêu sư nhất định phải trả cái giá trầm trọng hơn mấy chục lần.
Đồng thời, trong tay của Tần Đế còn có một binh đoàn yêu vật cực kỳ cường đại, nổi tiếng gần xa.
Quân đoàn này được xưng là Tượng binh mã. Giá trị chế tạo tương đối rẻ, thế nhưng tính năng xuất chúng, số lượng cực lớn, mỗi một chi quân đoàn đều có chí ít số lượng năm mươi vạn. Có người nói quân đoàn như vậy, trong tay Tần Đế đạt tới hai mươi chi.
Nói cách khác, chỉ cần là quân lực loại yêu vật này, chí ít đã có một nghìn vạn.
Mặc dù mở rộng phạm vi tới cửu châu, Tần Đế vẫn là cao thủ thuộc về thượng tầng trong giới cường giả Đế cấp. Mà nhân vật như Bạch Đế, Thanh Đế, Thiết Đế chỉ thuộc về trung tầng trong giới Đại Đế. Còn Sở Vân vẫn như cũ thuộc về hạ tầng. Long Đế và Dạ Đế vốn thuộc về hạ tầng, thế nhưng trải qua một trận này, ngay cả hạ tầng cũng không đứng vào được, chỉ là tầng lớp thấp nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.