Chương trước
Chương sau

Chỉ có linh quang Đế cấp, mới có thể hoàn mỹ phát huy ra chiến lực Kiếp yêu nghìn vạn năm. Phần lớn Vương giả, cũng không có thể. Cho dù Vạn Thú Vương, có khế ước minh hữu, cũng chỉ có thể khiến một mình Kiếp Yêu chiến đấu, không thể có tác dụng chỉ huy.
"Nếu đổi là Bạo Động Viên Vương kia có thể làm đến mức nào đây?"
Sở Vân không khỏi lại suy nghĩ.
Bạo Động Viên Vương của Vạn Thú Vương, cũng là Kiếp Yêu mấy nghìn vạn năm.
Nếu dựa vào nó, có thể chống lại cường giả Vương cấp hay không?
Rất nhanh, Sở Vân liền lắc đầu, biết mình suy nghĩ quá nhiều.
So về tu vi cụ thể, Bạo Động Viên Vương không bằng lôi thú Chấn Tử Phi.
So về xuất thân, Viên Vương chỉ Yêu thú chủ chiến của Vạn Thú Vương, mà lôi thú Chấn Tử Phi thì được Du Hoàng bồi dưỡng, bản thân lại là dị thú hồng hoang.
So về đạo pháp, đạo pháp của lôi thú Chấn Tử Phi, quả thực là cuồn cuộn, có rất nhiều đạo pháp chính Sở Vân cũng mới nghe lần đầu, thấy những điều chưa hề thấy. Mặc dù hắn có đạo pháp cất chứa trong thành Dạ Đế, nhưng không thể nghi ngờ, trình độ của Du Hoàng so với Dạ Đế phải cao hơn một bậc.
Quan trọng nhất vẫn là Tứ Đại Vương giả cũng không dùng toàn lực.
Bọn họ còn phải đề phòng những người khác.
Sở Vân xem qua tình cảnh Tửu Hào Vương và Tham Lang Vương tận lực chém giết, đã hiểu rõ về điểm này.
Đây cũng lý do lôi thú Chấn Tử Phi có thể cân sức ngang tài với Tứ Vương. Tuy nhiên thế cục này cũng chỉ là tạm thời. Theo thời gian trôi qua, lôi thú Chấn Tử Phi dần dần lâm vào thế hạ phong, cuối cùng sẽ chết.
Mặc dù là tu vi nghìn vạn năm, nhưng đối mặt với sự liên thủ của Tứ Vương, kết cục nó đã được định sẵn.
Sau cuộc chiến tiêu hao hai ngày hai đêm.
Cuối cùng Lôi thú Chấn Tử Phi kiệt lực. Sau khi giãy chết một hồi, bị thương nặng không gắng gượng được nữa, ầm ầm ngã quỵ. Cuối cùng hóa thành một khối yêu tinh thật lớn màu lam.
Đã không có sự tồn tại của nó, vốn là Lôi Tích Vân, đã chuyển biến thành mây trắng như bông. Một Long Môn bằng ngọc trắng, đứng sừng sững ở sâu trong đám mây, tiên khí mờ ảo.
- Chưa từng thấy cái nào lớn như vậy, yêu tinh sánh ngang với cả một gian phòng!
- Đây chính là Kiếp Yêu tinh mấy nghìn vạn năm. Đáng tiếc, chúng ta đều không hấp thu được.
- Lôi thú Chấn Tử Phi là do Tứ Vương giết chết. Chỉ có thể do yêu vật trong tay bọn họ hấp thu. Chúng ta vẫn nên qua Long Môn, đi vào tầng thứ bảy nhìn xem sao.
- Ngươi muốn tìm cái chết à? Tứ Vương còn chưa khởi hành, ngươi muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích sao?
...
Mọi người thấy lôi thú Chấn Tử Phi hóa thành Kiếp Yêu tinh, truyền qua tay Tứ Vương, các ánh mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ.
Cuối cùng khối Kiếp Yêu tinh này, càng ngày càng nhỏ. Nó đã bị tất cả yêu vật của Tứ Vương hấp thu gần hết. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
- Đi thôi, xuyên qua Long Môn, đi vào tầng thứ bảy!
Tiên Nang Vương cười ha ha, dẫn mọi người tới trước Vân Hải Thiên Long Môn.
- Đó là một thời khắc lịch sử.
- Thế giới tầng thứ bảy. Cho tới bây giờ chưa có người nào đặt chân tới. Không biết là thế nào.
- Trong đó nhất định ẩn chứa tài phú thật lớn. Ai là người đầu tiên đi vào, có được quyền lựa chọn lớn nhất.
...
Mọi người nhìn lên Long Môn, phát ra từng tiếng than sợ hãi. Mọi người đều rục rịch, nhưng lại cố gắng kiềm chế.
- Nhanh lên đi, thế giới Long Môn mở ra trong thời gian còn chưa tới nửa ngày nữa.
Tham Lang Vương khẽ cau mày.
- Nếu các ngươi còn chần chờ, không bằng để ta là người đầu tiên.
- Hừ! Cánh cửa này là Tiên Nang Vương phát hiện đầu tiên. Chúng ta cũng nên để Tiên Nang Vương tổ chức. Làm sao tới phiên ngươi được?
Tửu Hào Vương trừng mắt nhìn qua, bác bỏ không chút lưu tình.
- Long Môn này lại không dễ dàng vào được... Ha hả a.
Vạn Độc Vương hình như nhận ra điều gì, cười một cách khó hiểu.
- Thời gian không còn nhiều. Một khi đã như vậy, lão phu đi vào trước.
Tiên Nang Vương vuốt chòm râu của mình, hơi lên giọng, nhìn mọi người nói.
- Các vị, bản vương đi trước một bước, hẹn gặp mọi người ở thế giới Long Môn tầng thứ bảy.
- Ha ha ha, Tiên Nang Vương đại nhân đi thong thả!
- Cung tiễn Tiên Nang Vương đại nhân.
Nhìn Tiên Nang Vương bay về phía Long Môn, chúng Hào Kiệt đều cười to, vừa hưng phấn lại đầy chờ mong.
Nhưng, tình cảnh kế tiếp lại khiến mọi người kinh ngạc không hiểu.
Chỉ thấy Vân Hải Thiên Long Môn dao động, Tiên Nang Vương trực tiếp xuyên thủng cửa, thân hình hắn không có biến mất, mà trực tiếp hiện ra phía sau cửa.
- Sao? Sao lại thế này!
- Đây là thế nào vậy?
- Chẳng lẽ nói, cửa Long Môn này là giả. Chỉ là một ảo ảnh thôi?
Giữa sân đột nhiên bùng nổ, từng tiếng kinh hãi, nghi ngờ, ồn ào khác thường.
Tiên Nang Vương nhíu mày, khống chế yêu binh dưới chân, bay ngược lại. Lại một lần xuyên thủng Long Môn, giống như Long Môn này, chỉ do đám mây tạo thành.
- Ta đến!
Tham Lang Vương quát to một tiếng, không tin tà ma, gấp rút hừng hực bay qua đi.
Long Môn giống như ảo ảnh, khiến hắn dễ dàng xuyên thủng.
- Vân Hải Thiên Long Môn này thực sự không đơn giản, nhìn nó giống như ở trước mắt chúng ta, thật ra gốc rễ lại nằm trong lưới pháp tắc.
Tiên Nang Vương cẩn thận quan sát, thần quang trong mắt không ngừng lóe ra, phát hiện một ít manh mối.
- Không tồi. Chỉ có tìm hiểu đạo và lý trong thế giới Long Môn, mới có thể tiến vào đạo Long Môn này. Nói cách khác, chính là ít nhất có được cảnh giới Hầu cấp!
Tửu Hào Vương phụ họa nói.
Mỗi một tòa Long Môn, đều có tiêu chuẩn thông hành khác nhau. Theo số tầng càng sâu, loại tiêu chuẩn này lại càng cao.
Đi thông qua cánh cửa thế giới Long Môn Vạn Tái Thanh Long tầng thứ nhất, chỉ cần là du hiệp, đều có thể tiến vào. Nhưng tới cánh cửa Thương Mãng Thổ Long tầng thứ hai, lại cần là môn phái du hiệp, có được chiếc nhẫn chưởng môn.
Tới cánh cửa Linh Sơn Âm Long tầng thứ sáu, thế nào cũng phải là thành viên của thế lực siêu nhất lưu, mới có tư cách thông hành.
Hiện nay là Long Môn tầng thứ bảy này, tất nhiên cũng không ngoại lệ. Chỉ có điều yêu cầu này, thật sự là hơi cao một chút. Phải ít nhất có thực lực Hầu cấp mới có thể thông qua.
Cường giả như vậy có bao nhiêu người?
Thất Vương Cửu hầu, trên Đằng bảng bất quá cũng chỉ có mười lăm vị mà thôi. Cho dù là tán tu Hầu cấp không có danh tiếng, số lượng cũng tuyệt đối không nhiều.
Nghe được tiêu chuẩn này, phần lớn du hiệp ở đây đều lộ ra vẻ thất vọng đến cực điểm.
- Tại sao có thể như vậy?
Một du hiệp Quân Cấp có lá gan lớn, bay về phía Vân Hải Thiên Long Môn, lại tấn công vào khoảng không, cuối cùng không công trở lại.
- Không cùng các ngươi ở đây nữa. Bản vương đi trước một bước!
Tham Lang Vương hừ lạnh một tiếng, tản mát ra linh áp Vương cấp, như một ngôi sao đâm vào Vân Hải Thiên Long Môn.
Hắn vận dụng linh quang, khám phá đạo và lý, bước một bước mang tính quan trọng nhất.
Mọi người kinh ngạc kêu lên, chỉ thấy Vân Hải Thiên Long Môn phát ra ánh sáng bạch kim lóng lánh. Tham Lang Vương biến mất ở trước mặt mọi người.
Hắn thành công.
- Thế giới tầng thứ bảy, hắc hắc.
Tiên Nang Vương nở nụ cười, theo sát phía sau, tản mát ra linh áp Vương cấp, bước trên lưới pháp tắc tiến tới trước, cuối cùng thông qua Long Môn.
- Bảo trọng, bản vương không lâu sau đó sẽ tìm các ngươi.
Tửu Hào Vương nhìn đám người Sở Vân dặn dò một hồi, sau đó là người thứ ba tiến vào Long Môn.
- Sở Vân tiểu tử, ngươi lại đây, ta mang ngươi tiến vào tầng thứ bảy.
Bỗng nhiên Vạn Độc Vương truyền âm tới.
- Tiền bối có phương pháp gì?
Trong lòng Sở Vân hơi chấn động, vẫn dừng lại ở chỗ cũ, không hề động đậy. Thiện ý khó hiểu này của Vạn Độc Vương, khiến trong lòng hắn có chút bối rối.
- Tiểu tử kia, ngươi suy nghĩ quá nhiều, không phải đề phòng thiện ý của ta.
Vạn Độc Vương cười khẽ một tiếng. Trả lời vấn đề của Sở Vân, nàng chỉ nói bốn chữ - "Tiên nang thượng đẳng"!
Tửu Hào Vương, Lạc Anh Vương không có tiên nang thượng đẳng, Vạn Độc Vương đã có!
Chỉ nàng vẫn thần bí khó lường, tin tức về nàng là ít nhất trong bảy đại Vương giả.
Phần lớn mọi người chỉ biết nàng là cường giả Vương cấp, thủ đoạn độc ác, am hiểu chỉ huy yêu vật độc hệ mà thôi.
Sở Vân vỗ đầu, chợt hiểu ra.
Không sai.
Tiên nang trung đẳng chỉ có thể chứa yêu vật, nhưng tiên nang thượng đẳng, đã tương đương với một thế giới nhỏ, có thể chứa người.
Tiếu Tiểu Hiền bị thương, hiện tại không phải đang ở trong tiên nang Thế Ngoại Đào Nguyên của Sở Vân dưỡng thương sao?
Nếu tiến vào tiên nang thượng đẳng của Vạn Độc Vương, có thể dính linh quang của cường giả Vương cấp, đi theo nàng tiến vào thế giới tầng thứ bảy.
- Tuy nhiên, ngươi muốn đi vào Bách Độc Mẫu Sào của ta, trước hết phải tín nhiệm bản vương. Giao tiên nang thượng đẳng trên người ngươi cho bản vương giữ hộ.
Vạn Độc Vương lại nói.
Tiên nang ngang nhau không thể chuyên chở lẫn nhau. Đây là một kiến thức phổ thông của giới Ngự yêu sư.
Trong tiên nang tồn tại không gian khác nhau, lưới pháp tắc lại càng không giống nhau. Nhất là tiên nang thượng đẳng, thế giới bên trong cũng không giống nhau. Một cái bao một cái, sẽ khiến lưới pháp tắc bên trong bị quấy nhiễu nghiêm trọng, cuối cùng tan vỡ.
Tiên nang trung hạ đẳng có thể để vào bên trong tiên nang thượng đẳng. Nhưng tiên nang thượng đẳng, không thể chuyên chở bằng tiên nang hạ trung đẳng, nếu không sẽ khiến tiên nang hạ đẳng bị vỡ ra.
Những địa phương như Thế giới Long Môn, Vô Tận Chi Sâm, tuy rằng từng là tiên nang thượng đẳng, nhưng hiện nay đã dung hợp với Tinh Châu, dựa vào thế giới Tinh Châu.
Cho nên có thể cho tiên nang thượng đẳng tiến vào trong đó, mà không bị nổ vỡ.
Đạo lý này, thật ra cũng không khó lý giải. Tương đương với chậu lớn chụp chậu bé.
Sở Vân chần chừ. Trong tay hắn có hai tiên nang thượng đẳng, nhưng lại rất quan trọng. Nhất là Tiếu Tiểu Hiền, còn dưỡng thương ở bên trong. Thích hợp để đưa chúng nó phó thác cho Vạn Độc Vương sao?
Nhất là người này, nổi tiếng ở Tinh Châu lấy phong cách "Tàn nhẫn thần bí" để hành sự. Cho dù liên tiếp biểu đạt thiện ý với mình, thậm chí đưa ra tiểu bảo thạch mật môn, nhưng trên thế giới này, chưa bao giờ có sự yêu mến vô duyên vô cớ, cũng không có thù hận vô duyên vô cớ. Không phải sao?
Nhưng trên thế giới này, chưa bao giờ có yêu vô duyên vô cớ, cũng không có hận vô duyên vô cớ, không phải sao?
- Còn nữa, lão thân chỉ có thể mang một mình ngươi đi vào. Tiểu công chúa bên cạnh ngươi không thể vào được. Ngươi hiểu?
Vạn Độc Vương lại nói.
Nhất thời Sở Vân nhíu mày, có chút phản cảm với giọng điệu trên cao nhìn xuống của Vạn Độc Vương.
Hắn cũng không muốn để Kim Bích Hàm một mình ở trong này. Vạn Độc Vương cũng nói, chỉ dẫn một mình hắn đi vào. Nói như vậy, Tiếu Tiểu Hiền đang suy yếu cũng phải ở lại tầng thứ sáu. Tại đây cường địch luôn rình rập, hắn càng thêm lo lắng.
- Cảm ơn sự ưu ái của tiền bối, tuy nhiên ta nghĩ vẫn thôi đi. Không làm chậm trễ thời gian của tiền bối.
Sở Vân khéo léo cự tuyệt.
- Hừ! Tiểu tử, ngươi đã đưa ra quyết định sai lầm. Lão thân còn có thể tới tìm ngươi. Về phần vị công chúa bên cạnh ngươi này, lão thân khuyên ngươi vẫn sớm dứt bỏ.
Vạn Độc Vương có chút không hài lòng, sau khi nói ra những lời này, đưa cháu gái mình vào trong tiên nang.
Ngay sau đó, nàng vèo một tiếng, thân hình giống như quỷ mị, đâm vào Long Môn, biến mất không thấy.
- Các ngươi ở lại tầng thứ sáu, đi săn nhiều Yêu thú một chút. Bản hầu đi một lát sẽ trở lại.
Tri Liễu Hầu thôi động linh quang trong cơ thể, thân thể vẽ lên một đạo kiếm hồng trong không trung, sau đó biến mất.
Vô Thường Hầu thoáng nhìn về phía đám người Sở Vân, trong lòng do dự một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn tầng thứ bảy thế giới Long Môn. Hắn cũng tiến vào Long Môn.
- Ta không tin thứ này quỷ quái như vậy!
Hắc Sơn Man Quân phẫn uất không thôi, phát ra linh áp Quân Cấp, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì. Long Môn đối với hắn mà nói, giống như kính trong hoa, trăng trong nước, thấy được, sờ không được.
Rất nhiều người đều thử vài lần. Đám người Sở Vân cũng không ngoại lệ, nhưng đều vô ích.
- Ôi, thật sự là không cam lòng à. Sao tiêu chuẩn của Long Môn tầng thứ bảy sao lại cao như vậy?!
- Cũng không biết thế giới tầng thứ bảy, đến tột cùng có cái gì. Các đại nhân này đi vào thu hoạch được những gì đây?
- Đừng than thở. Ở trong này lãng phí thời gian, còn không bằng đi săn Yêu thú ở tầng thứ sáu, có lời hơn một chút.
...
Một khắc sau, phía trước của Long Môn đã vô cùng vắng vẻ. Phần lớn đã đi hết, chỉ còn lại có một vài Ngự yêu sư đặc biệt không cam lòng. Tốp năm tốp ba nhìn Long Môn, oán giận không biết làm thế nào.
- Mông Phi, Tôn Viêm, những người này đều đi rồi. Chúng ta cũng đi thôi. Ở tại chỗ này, không có lợi ích gì.
Kim Bích Hàm tiếc hận nói.
Sở Vân lại mỉm cười, nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân.
Nhị Lang Thiên Quân về hướng hắn gật đầu.
- Các ngươi làm gì bí hiểm vậy?
Kim Bích Hàm tò mò nhìn lại.
Ngay sau đó, thân thể nàng chấn động, môi khẽ nhếch lên. Trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ nghi ngờ kinh ngạc.
Chỉ thấy Sở Vân mở Thiên Nhãn, trên trán cũng có một chút ánh sáng lóng lánh. Con mắt thứ ba của Nhị Lang Thiên Quân, Trực Giác Chân Đồng tản mát ra ánh sáng ngọc lưu ly, hai mắt cũng biến đổi hư ảnh.
- Thấy được!
Trong mắt hai người bọn họ, tinh quang đại thịnh, đồng thời trong lòng rung lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.