Chương trước
Chương sau
Dâm quang trong mắt hắn lóe lên, nhìn lướt qua Kim Bích Hàm, lại chuyển hướng sang Sở Vân.
- Ủa? Tên thiếu niên này cũng là một vưu vật! Không ngờ lại thanh tú như vậy, rất hợp với khẩu vị của bản quân! Hắc hắc! Đùa bỡn với một thiếu nam như ngươi, cũng vui vẻ không ít a.
Khẩu vị của Đông Dâm tương đối mạnh, không chỉ có hứng thú lớn với Kim Bích Hàm, lại còn có chủ ý trên thân thể Sở Vân.
Đông Dâm dùng ánh mắt dâm tà người người căm ghét tàn bạo nhìn chằm chằm vào Kim Bích Hàm và Sở Vân, thỉnh thoảng còn liếm liếm môi, dáng vẻ vô cùng buồn nôn.
Chỉ là, Sở Vân lại không hề động dung, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh bằng, thản nhiên nói:
- Như vậy xem ra, Đông Dâm ngươi ngày hôm nay là số kiếp đã định, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nói xong, hắn bước lên trước hai người.
Ánh mắt Đông Dâm Tất Diệu Xá nhất thời ngưng trọng, sắc mặt triệt để trở nên nghiêm túc.
Hắn là cao thủ Quân cấp, ngao du tại Tinh Châu mấy trăm năm, kinh nghiệm phong phú lão luyện, người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Trong quá khứ, đối phương bị mình dùng ánh mắt khiêu khích nhìn như vậy, đại đa số đều kinh hồn táng đởm, sợ hãi cực điểm, thậm chí là nộ khí công tâm, thấp thỏm không yên.
Thế nhưng biểu hiện của Sở Vân lại khiến chiến thuật tâm lý của hắn hoàn toàn thất bại.
"Thiếu niên này là ai? Không ngờ lại mang tới cảm giác sâu không thể lường! Không hợp lý! Vừa rồi hẳn là ta nhìn lầm rồi. Hắn mới là thủ lĩnh trung tâm của đội ngũ này. Ngay cả công chúa Đôn Hoàng, còn có Tây Tiện đều tình nguyện hạ mình trước hắn."
Dù sao Đông Dâm cũng là cường giả Quân cấp, rất nhanh liền nhận thấy điểm không hợp lý, trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm, khiến hắn một lần nữa quan sát lại Sở Vân.
Tiếu Tiểu Hiền cũng nổi danh như hắn, xếp hạng ngay phía sau hắn trong Tứ Đại Dâm Tặc, hắn đương nhiên nhận ra.
Tuy rằng hắn vô cùng khinh thường Tiếu Tiểu Hiền có sắc tâm mà không có sắc đảm, tác phong dâm tặc chỉ dám đùa giỡn. Thế nhưng Đông Dâm cũng không thể không thừa nhận thực lực của hắn.
Tiếu Tiểu Hiền có Trích Tinh Thủ Sáo đạt tới cấp bậc Kiếp Yêu, Kim Bích Hàm cũng có một đám Kim Ngọc Tiên Điệp. Hai người này đều là cao thủ cấp bậc Hào Hùng.
Càng quan trọng hơn là, một người là Tây Tiện luôn độc lai độc vãng, một người là quốc chủ Đôn Hoàng tương lai, đều là tuổi trẻ tuấn kiệt, bản tính kiêu ngạo.
Vậy mà hai người này, thật giống như quần tinh ủng nguyệt, cam tâm phụ tá cho thiếu niên trung tâm này.
- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi là ai?
Đông Dâm một lần nữa chất vấn Sở Vân.
Sở Vân nhẹ nhàng cười, ánh mắt tập trung trên người Đông dâm:
- Người muốn lấy mạng của ngươi!
Vừa dứt lời, hắn liền há miệng phun ra một đạo hàn mang, bắn về phía Đông Dâm bằng tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
- Đê tiện!
Đông Dâm giận dữ quát lên một tiếng, mạnh mẽ thối lui về phía sau. Cho dù hắn đã sớm tập trung toàn bộ tinh thần đề phòng, vẫn bị đạo hàn mang này khiến cho cước bộ rối loạn.
Tiếu Tiểu Hiền khoanh tay đứng ngoài quan sát, nghe câu đó không khỏi ha hả cười rộ lên. Đông Dâm trước nay nổi danh đê tiện vô sỉ, không ngờ lại có một ngày nổi giận mắng người khác đê tiện. Cái này thực sự là kỳ văn! (Chuyện lạ)
- Tiểu tử! Mặc kệ ngươi là ai, dám động thủ với ta, dũng khí của ngươi cũng không nhỏ. Thực sự là không ai ngu bằng. Ta nhất định sẽ tiền dâm hậu sát đối với ngươi.
Đông Dâm tức giận đến oa oa kêu lớn. Vừa rồi suýt chút nữa bị Sở Vân ám toán, may là hắn né tránh kịp thời.
Thanh Long môn vạn năm vừa mới xuất hiện tại đại mạc, hắn liền tranh thủ thời gian, ẩn thân tiến nhập Long Môn thế giới. Chuyến đi này một đường gấp gáp, cũng không biết chiến tích Sở Vân thắng hiểm Nhị Lang Thiên Quân.
Bất quá tuy rằng hắn không đoán ra thân phận của Sở Vân, nhưng cũng không trở ngại việc động thủ.
- Ta sẽ cho ngươi biết, hậu quả của việc đắc tội ta là thế nào. Ta muốn ngươi sống không bằng chết! Bích Lạc Hoàng Trùng!
Đông Dâm vỗ tiên nang. Miệng túi mở rộng ra, một đàn châu chấu đông nghịt nhất thời mạnh mẽ tràn ra. Chỉ thoáng chốc liền tràn ngập chi vi không gian hơn mười trượng.
Ông ông ông…
Đàn châu chấu phát ra tiếng kêu cổ quái khiến kẻ khác khiếp sợ. Mỗi một con châu chấu, có hai cái càng dài ngắn to bằng ngón tay. Toàn thân chúng màu xanh thẫm, bộ râu cứng rắn như sắt. Bởi vì số lượng quá nhiều, có tới ngàn vạn, tập trung dày đặc tại một chỗ,
thật giống như một đám mây đen kịt che kín bầu trời.
Cảm thụ được yêu khí ngập trời, Kim Bích Hàm không khỏi hơi biến sắc:
- Đây chính là "Bích Lạc Hoàng Trùng" trong truyền thuyết. Chúng sinh tồn tại sườn núi Hoàng Tuyền, là yêu thú kỳ lạ bên trong thác nước. Nó có thể cắn nuốt bất kỳ thứ gì, là thủ đoạn đắc lực nhất trong tay Đông Dâm.
- Đàn châu chấu này ít nhất có trên một vạn đầu Tiểu Yêu, mấy nghìn đầu Đại Yêu, gần một trăm đầu Linh Yêu, còn có một đầu Bích Lạc Hoàng Trùng Vương, là Kiếp Yêu hơn mười vạn năm.
Sắc mặt Tiếu Tiểu Hiền cũng không khỏi ngưng trọng.
Dù sao Đông Dâm cũng là cường giả Quân cấp thành danh mấy trăm năm, nội tình vô cùng thâm hậu.
- Ha ha ha… Ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là kinh khủng chân chính!
Đông Dâm càn rỡ cười to, giơ một ngón tay với Sở Vân.
Rầm rầm!
Trong chốc lát, giống như nổi lên một trận bão. Vô số châu chấu hợp thành một đoàn cùng lao tới. Thật giống như thác Hoàng Hà, cuồng phong bạo vũ, bao bọc quanh Sở Vân.
- Chút tài mọn! Túy Tuyết Đao, tới!
Khuôn mặt Sở Vân cứng rắn như sắt, thân thể sừng sững như núi, khẽ hừ lạnh một tiếng. Túy Tuyết Đao như cắt ngang hư không, trong nhát mắt hiện ra trên tay hắn, biến thành cỡ bình thường.
- Hóa Bì!
Hắn hoành ngang một đao, một cỗ đao khí sáng lạnh như tuyết mạnh mẽ phun ra.
- Hóa Huyết!
Hắn lại chém xuống một đao, ánh đao cuồn cuộn trút xuống.
- Hóa Nhục!
Hắn một lần nữa dựng thẳng đao, uy thế long trời lở đất, đao thế cuồng loạn như rồng, phát sau mà đến trước, tụ hợp với hai ánh đao phía trước, giống như băng sơn tuyết lở, lao vào giữa đàn châu chấu.
Đàn châu chấu lập tức trống rỗng một khoảng lớn. Ánh đao lướt qua, tất cả tan rã, ngay cả cặn bã cũng không hề lưu lại.
- Cái gì?
Đông Dâm quá sợ hãi, khó có thể tin nhìn đàn châu chấu gặp phải đối thủ trước nay chưa từng có, tổn thất thảm trọng.
- Điều này không có khả năng. Đàn "Bích Lạc Hoàng Trùng" của ta có thể cắn nuốt hết thảy, ngay cả đạo pháp cũng có thể gặm được.
Đông Dâm đau lòng kêu to, khóe mắt hắn như rách ra, không thể tin vào tất cả những gì trước mặt.
Dạ Đế sáng chế ra Hóa Đạo Đại Pháp, ở Tinh Châu chỉ truyền lưu nửa trước, nửa sau Hóa Bì, Hóa Huyết, Hóa Nhục… Vẫn còn là bí mật, chỉ có vài người như Sở Vân mới được biết.
Hóa Đạo Đại Pháp lại phối hợp với Tiên Thiên Túy Tuyết Đao, quả thực là công phạt vô song, hầu như là lợi khí đệ nhất thiên hạ.
- Đao tốt! Đao tốt a! Hình như đã gặp ở đâu đó rồi…
Ánh mắt Đông Dâm nóng rực, nhìn chằm chằm vào Túy Tuyết Đao trong tay Sở Vân.
Hắn thực sự kinh hãi trước lực công kích kinh khủng của yêu binh này.
Túy Tuyết Đao nhẹ nhàng kêu vù vù như tiếng rồng ngâm. Thân đao phóng khoáng rộng lớn, tung hoành như mưa gió trong tay Sở Vân, bộc phát ra khí lạnh thấu xương, đao mang cuồn cuộn, sắc bén vô cùng.
Ngay cả Bích Lạc Hoàng Trùng cấp bậc Linh yêu cũng không phải là đối thủ của đao mang này hợp lại. Số lượng đàn châu chấu giảm mạnh. Đông dâm lại cười lên ha ha:
- Bất kể thế nào, bản Quân muốn thanh đao này. Cho ngươi thưởng thức một chút uy lực đích thực của chiến thuật Bích Lạc Hoàng Trùng.
Lời còn chưa dứt, hắn đã móc từ trong người ra một cái hồ lô.
Hồ lô này mượt mà óng ánh, toàn thân màu xanh nhạt, dường như được làm từ ngọc bích cực phẩm.
Đông Dâm cầm hồ lô trong tay, miệng hồ lô nhằm ngay đàn châu chấu. Ngay sau đó, một cỗ khí thể cường đại, mang theo một dải màu xanh nhạt, ào ào phun ra.
- Xuất hiện, Bích Lạc Hồ Lô của Đông Dâm.
Ánh mắt Tiếu Tiểu Hiền trở nên ngưng trọng.
Bích Lạc Hồ Lô có thể phun ra Bích Lạc chân khí, chính là yêu thực tuyệt phẩm ngưng kết trong hồ lô trên thác nước Bích Lạc tại sườn núi Hoàng Tuyền.
Đàn châu chấu sau khi sảng khoái hưởng thụ Bích Lạc chân khí, số lượng lại mạnh mẽ tăng lên, một thành hai, hai thành bốn. Hoàn toàn là kịch biến phân liệt. Trong nháy mắt, đàn châu chấu vừa tổn thất nặng nề chỉ còn lại khoảng một trăm đầu, lại một lần nữa tăng trưởng lên vạn đầu.
Bích Lạc Hoàng Trùng có thể thông qua tiêu hao Bích Lạc chân khí để tự phân chia bản thân, tu vi giảm đi một nửa. Loại chiến thuật quần công này đã nổi tiếng hung danh tại Tinh Châu. Đông Dâm đã từng khống chế một đàn châu chấu khoảng chừng trăm vạn con, mạnh mẽ đánh hạ một tòa thành hùng mạnh, tàn sát không sót một người trong thành, ngay cả súc vật, thảm thực vật, thậm chí là ban công đình các đều bị châu chấu cắn nuốt sạch sẽ.
Tòa thành hùng mạnh đó cũng từ đó triệt để biến mất tại chỗ.
Qua ba nhịp hô hấp, đàn Bích Lạc Hoàng Trùng đã đông nghịt, như phô thiên cái địa, nhiều vô số kể, không đến trăm vạn thì chí ít cũng có mấy chục vạn đầu. Quy mô kinh khủng này khiến ai nhìn thấy cũng không khỏi da đầu tê dại môt trận.
- Hắc hắc hắc… Mặc dù đao của ngươi lợi hại, nhưng ta dùng vô số Bích Lạc Hoàng Trùng, tránh chỗ thực, tìm chỗ hư. Ta không tin ngươi cùng chuôi đao này có thể phòng ngự được. Nếu có, bản Quân lập tức quay đầu bỏ đi.
Đông Dâm cười quái dị. Hắn rốt cuộc là cường giả Quân cấp, rất nhanh đã áp dụng biện pháp ứng đối sáng suốt nhất.
Sở Vân đương nhiên không có yêu binh phòng ngự. Đội hình yêu vật trong tay hắn đều là mạnh về tấn công mà kém về phòng thủ.
Đàn châu chấu này quả thực là giết mãi không hết. Ngay cả vận dụng Túy Tuyết Đao cũng phải tốn một khoảng thời gian. Bất quá, Sở Vân chưa bao giờ có ý định nhọc công giết hết những con châu chấu này.
Đông Dâm có thể tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, hắn cũng có thể lấy trường thắng đoản.
Thương Không Hạc!
Hắn triệu hồi Linh Yêu của Tiếu Tiểu Hiền, thân hình chợt lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.
- Yêu thú không gian!
Đông Dâm vừa muốn hạ lệnh công kích đối với đàn châu chấu, thấy một màn như vậy, nhất thời sợ đến thiếu chút nữa hồn phi phách tán. Truyện Tiên Hiệp
Ngũ Sát Dứu!
Dưới tình thế nguy cấp, hắn lại triệu hồi một yêu thú thuộc tính Thời gian.
Đối phó với loại yêu vật công kích thời không này, không nên sử dụng yêu vật thuộc tính giống nhau, tốt nhất là nên sử dụng yêu vật thuộc tính đối kháng. Tuy rằng Đông Dâm không có yêu thú không gian, nhưng lại có một đầu yêu thú thời gian.
Ngũ Sát Dứu, là Linh yêu đỉnh phong, hình như xú dứu, có năm cái đuôi. Mỗi chiếc đuôi này đều rất có lai lịch. Cũng giống như Thiên Hồ, một một đuôi biểu hiện cho một phần thực lực.
Thiên Hồ tấn chức đến Linh Yêu đỉnh phong đều có chín đuôi, cũng chính là nắm giữ chín loại thuộc tính. Ngũ Sát Dứu có năm đuôi, đã nói lên có thể sử dụng đạo pháp thời gian uy lực gấp năm lần.
Một loài khác cũng có đạo pháp thời gian chính là Nguyệt Thỏ, tu vi Linh Yêu đỉnh phong, lại chỉ có thể thi triển ra uy lực bằng một phần năm Ngũ Sát Dứu.
- Cái gì? Đông Dâm cũng có một đầu yêu thú thời gian? Ẩn giấu thật là sâu. Kim Ngọc Tiên Điệp, Huyễn Tiên Mộng Cảnh!
Hầu như đồng thời, Kim Bích Hàm cũng xuất thủ!
Nàng không ra tay thì thôi, vừa ta tay chính là đạo pháp thần thông của Đôn Hoàng Vương.
Đạo pháp thần thông là đỉnh phong trong số các loại đạo pháp, uy lực cực mạnh, không phải Kiếp Yêu thì không thể khống chế. Cho dù là Linh Yêu đỉnh phong, sử dụng đạo pháp thần thông cũng sẽ không chịu nổi lực phản phệ mà hy sinh.
Năm đó Sở Vân đã từng không kiêng dè sử dụng đạo pháp thần thông Đại Kiếm Bộc, không biết làm tổn hao bao kiếm yêu. Đến nay Thư gia đảo vẫn còn nợ của
Mông Nguyên quốc.
Chỉ là, Kim Bích Hàm hiện nay đã sở hữu một đầu Kiếp Yêu. Kim Ngọc Tiên Điệp, chỉ cần không liên tục sử dụng Huyễn Tiên Mộng cảnh, vẫn có thể chịu được.
Ngũ Sát Dứu vừa mới xuất hiện, đã bị Kim Bích Hàm vận dụng đạo pháp thần thông, cưỡng ép kéo vào trong mộng.
- Đáng ghét! Vạn Lý Độc Hành Ngoa! (Giày)
Sống chết trước mắt, mộc giương dưới chân Đông Dâm bộc phát ra ánh sáng chói lọi xông thẳng lên trời, chở hắn chạy đi.
Sau một khắc, Sở Vân xuất hiện bên cạnh Đông Dâm, Túy Tuyết Đao hiểm ác xẹt qua áo hắn, chỉ thiếu một chút là có thể chém hắn rơi đầu.
- Không hổ là một trong Thập đại bảo vật hệ phi hành của Tinh Châu, Bảo ngoa xếp hàng thứ tư. Thông Linh Xà!
Sở Vân cũng không nổi giận, ngược lại thầm khen một tiếng, triệu hoán con bài tẩy Thông Linh Xà của mình.
Vạn Lý Độc Hành Ngoa trong tay Đông Dâm, là Kiếp Yêu tu vi tối cao thâm, có khoảng một trăm năm mươi vạn năm. Linh quang của Sở Vân cũng không thực sự dư thừa, không thể cướp đoạt đôi Bảo Giương này. Tuy nhiên, hắn cũng không ngại, lợi dụng Thông Linh Xà, ảnh hưởng tới liên hệ linh quang giữa Đông Dâm và Bảo ngoa.
- Sao có thể như vậy?
Vạn Lý Độc Hành Ngoa lập tức trở nên lúc linh, lúc lại không linh. Tình huống đột phá này khiến Đông Dâm một lần nữa biến sắc. Mắt thấy Sở Vân đuổi theo, hắn vội vã điều động đàn Bích Lạc Hoàng Trùng ngăn cản.
- Đông Dâm, ngươi đang cố duy trì chút hơi tàn,
Sở Vân giơ đao, chân đạp Tật Phong Kính Thảo Hài, giống như sao băng, lao thẳng vào đàn châu chấu, hung hăng liều chết mà đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.