- Yên Chi Môn đã là đại biểu của Thư gia tại Du Hiệp giới. Có người nói Sở Vân một tay nâng đỡ. Môn chủ, phó môn chủ, và Tiểu Bá Vương có quan hệ không rõ ràng. Hắc hắc hắc….
Thấy Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân đều biến mất tăm hơi, mọi người trong sảnh đường chỉ có thể mất hứng về lại chỗ ngồi, thất vọng rất nhiều, lại hướng cái nhìn về phía đám người Kim Bích Hàm.
- Thiếu bảo chủ bên kia, chúng ta không phái người qua tiếp ứng, thực sự không có vấn đề gì sao?
Hoa Mai lo lắng thấp giọng nói.
- Ta tin tưởng Sở Vân.
Kim Bích Hàm uống một ngụm rượu, đối với đám người Yên Chi Môn có chút lãnh đạm. Công chúa Đôn Hoàng rộng lượng không nổi, cho dù là ai nghe thấy những ngôn ngữ không hay về người trong lòng, tâm tình cũng sẽ không tốt.
Đây là lẽ thường tình của con người.
- Hắc hắc, mấy vị tỷ tỷ yên tâm. Nếu chúng ta cùng đi theo, mục tiêu quá lớn, ngược lại sẽ bị người có tâm chú ý. Chưởng môn sẽ không việc gì. Tên tiểu tử Nhị Lang Thiên Quân kia thế nào cũng sẽ không biết, trên đời này còn có một loại khế ước cho thuê. Tuy Thương Không Hạc là yêu thú của chưởng môn, nhưng cùng ta cũng có một loại liên hệ. Đợi lát nữa ta tìm một cơ hội bỏ chạy. Tuy rằng chưởng môn không yêu cầu ta ra tay giúp đỡ, nhưng thân là thuộc hạ, sao có thể bỏ mặc thế được.
Tiếu Tiểu Hiền lấm la lấm lét khẽ cười nói.
- Như vậy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218930/chuong-534.html