Chương trước
Chương sau

Keng!
Những đốm lửa nhỏ bay ra. Thấy nguy cơ ngay trước mắt, Sở Vân liền gọi Túy Tuyết Đao ra, ngăn cản một kích bất ngờ của đối phương.
Nhưng lực đánh tới quá mạnh, Sở Vân giống như đạn pháo phóng ra ngoài, thân hình không kìm được ngã ngược lại. Hai tay hắn đều tê dại. Tuy Túy Tuyết Đao rất lợi hại nhưng cũng run lên từng trận.
Mắt Sở Vân lập tức thu nhỏ lại như cây châm, chăm chú nhìn thẳng vào cái bao tay trên đôi tay của Tây Tiện.
Trích Tinh Thủ Sáo, chiến lực Kiếp Yêu mười vạn năm!
Thảo nào Túy Tuyết Đao lại bị như vậy.
Tiếu Tiểu Hiền đuổi theo, tốc độ nhanh như sao xẹt, ầm một tiếng, hai tay chộp tới, tinh quang phát ra, xé rách không gian, vô cùng sắc bén.
Sở Vân gọi Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi ra, một tay cầm Túy Tuyết Đao, chém xuống một phát, sức mạnh như hủy thiên diệt địa. Một tay cầm Hoa Chi, huyền quang xuất hiện, thấu tận trời cao.
Hai người giao chiến kịch liệt, thân ảnh to lớn không gian trận pháp. Ngươi đuổi ta chạy, ngươi hiện ta ẩn, ngươi che ta đỡ.
Đao pháp của Sở Vân xuất thần nhập hóa. Hai yêu vật trong tay đều là Linh Yêu đỉnh phong, càng khiến Bát Quái Chiến Trận được tăng cường. Nhưng vẫn bị lép vế.
Tuy rằng Tiếu Tiểu Hiền và Thượng Quan Phong Dạ từng giao tranh kịch liệt, nhưng dù sao Trích Tinh Thủ Sáo cũng là chiến lực Kiếp yêu. Nó đã đạt cảnh giới tuyệt đỉnh, là cảnh giới đỉnh phong khiến thiên địa phải ghen tị.
- Có thể ngăn được uy lực Trích Tinh của ta, coi như ngươi có bản lĩnh. Tiếp theo đây, ngươi sẽ phải cẩn thận, Ám Độ Toa!
Tiếu Tiểu Hiền tiến công chưa lâu, lại gọi ra một yêu binh Linh Yêu đỉnh phong.
Đây là một con thoi biết bay, to bằng bàn tay, hai đầu nhọn, ở giữa to, tỏa ra ánh sáng màu đen yếu ớt. Con thoi đưa qua đưa lại trong không trung, phát ra những tiếng ong ong như một con ong mật, tốc độ cực nhanh.
Ở trong bóng tối, con thoi càng mạnh, tốc độ củ Tiếu Tiểu Hiền vốn kinh khủng, bây giờ càng thêm khác thường. Hắn ta di chuyển xung quanh Sở Vân, chỉ để lại những tàn ảnh.
Sở Vân cố hết sức để ngăn cản, nhưng cơ thể vẫn không ngừng bị con thoi đả thương. Máu tươi ở mỗi vết thương đều bay ra.
Hắn đã cố hết sức để thôi động Tật phong kính thảo hài. Nhưng tốc độ của Tiếu Tiểu Hiền thật sự quá nhanh.
Cho tới bây giờ, Sở Vân chưa từng gặp phải đối thủ có tốc độ quá nhanh như vậy. Hắn lập tức rơi vào tình trạng vô cùng nguy kịch.
- Tốc độ như vậy, đã quá siêu việt, là giới hạn cao nhất của ta rồi. Thực lực của Tây Tiện quả thực quá xa so với lời đồn. Hồng Yêu không màu!
Hắn triệu ra yêu vật đầu tốc thứ hai của bản thân mình, nhưng chưa phát khởi động. Hắn ẩn thân tránh đi sự phản công bất chợt của Tiếu Tiểu Hiền.
Bát Phương Sưu Thiên Kính!
Chiến thuật của Sở Vân, không ngoài dự liệu của Tiếu Tiểu Hiền. Hắn lập tức lấy ra một bảo kính. Nó có kích thước giống một cái kính thường, nhưng kính này được chế tạo bằng đồng đen. Viền kính có hình bát quái. Mặt trong kính bắn ra những ánh sáng trắng xông tới tận trời.
Tiếu Tiểu Hiền cầm Sưu thiên kính Linh Yêu đỉnh phong trong tay, khua lên một hồi.
Lập tức phá bỏ thuật ẩn thân, khiến Sở Vân phải hiện thân.
Tầm Bảo Thử!
Hắn triệu ra này yêu thú số mệnh tiếng tăm lừng lẫy. Nó có tu vi đỉnh phong, cũng nhỏ nhắn lung linh, nhỏ hơn một nắm tay của con người. Cặp mắt đen bóng, bộ lông màu vàng giống như một quả cầu nhỏ màu vàng. Chòm râu của nó là một màu trắng tinh khiết, vểnh ra hai bên, có vẻ linh động tinh xảo.
Nó há mồm phun ra một ánh sáng màu vàng tinh khiết. Ánh sáng di chuyển với tốc độ cực nhanh. Sở Vân bất ngờ không kịp phòng bị. Túy Tuyết Đao, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi đều bị bắn trúng. Hai yêu vật trên người, đều bị bao phủ một tầng ánh sáng huyền bí màu vàng.
Ngay sau đó Tầm Bảo Thử há mồm hút một cái. Sở Vân nhất thời không thể chống đỡ được lực hút mạnh như vậy, Túy Tuyết Đao và Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi đều bay ra. Sau một khắc, tất cả đều bị hút vào trong bụng Tầm Bảo Thử.
Sở Vân kinh ngạc, lập tức phát ra triệu hoán. Nhưng Chiến đao và Hoa chi, đều không hề truyền thông tin lại.
- Ha ha ha, Tiểu Bá Vương, trận chiến này ta thắng chắc rồi!
Thấy cảnh tượng như vậy, Tiếu Tiểu Hiền cười ha hả.
Ngũ Đức Luân —— Trấn Yêu Tháp!
Sở Vân đột nhiên gọi Ngũ Đức Luân ra. Bánh xe xoay tròn, như mặt trời mới mọc bay lên. Nhưng ánh sáng ngũ sắc biến mất, cũng trong đó chỉ có duy nhất một màu vàng, chiếu khắp không gian.
Tầm Bảo Thử của Tiếu Tiểu Hiền, lập tức bị ánh sáng màu vàng hút vào trong Trấn Yêu Tháp, hoàn toàn bị trấn áp.
- Tiểu Bảo!
Tiếng cười của Tiếu Tiểu Hiền chợt im bặt, sắc mặt đột nhiên thay đổi. Trấn Yêu Tháp và Tầm Bảo Thử là yêu vật khắc chế lẫn nhau, ai xuất thủ trước, có thể chiếm được thế chủ động.
Tiếu Tiểu Hiền mất đi Tầm Bảo Thử, thì càng hoảng loạn hơn so với mất Trích Tinh Thủ Sáo.
Sở Vân triệu hồi Túy Tuyết Đao và Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, lại gọi yêu vật Thiên Hồ, Cụ phong cung. Ngũ Đức Luân hóa thân Ngũ đức cự nhân, sĩ khí được hồi sinh, tiến về phía Tiếu Tiểu Hiền xung phong liều chết.
- Trả lại Tầm Bảo Thử cho ta!
Tiếu Tiểu Hiền hừ lạnh một tiếng, Ám Độ Toa, Bát Phương Sưu Thiên Kính bay xung quanh người, hai tay mang Trích Tinh Thủ Sáo, cùng chiến đấu với Sở Vân.
Đây là một cuộc chiến đấu vô cùng sôi động. Một bên là chín đại Linh Yêu, cũng đạt tới tu vi Linh Yêu đỉnh phong, lại có Bát Quái Chiến Trận tăng cường, sức mạnh của đạo pháp thần thông, thế mạnh như hổ, uy vũ nghiêm nghị.
Một bên có tốc độ như sao rơi điện xẹt, trong tay có chiến lực Kiếp yêu, Trích Tinh Nã Nguyệt, không có người nào có thể chống lại được.
- Liều mạng như vậy không ngờ chỉ đánh hòa?
Chớp mắt, năm mươi mốt hiệp đã qua. Tiếu Tiểu Hiền thấy tình hình như vậy cũng phải giật mình.
"Không, ta mới là chưởng môn nhân thực sự của Thần Thâu Môn! Ta vừa sinh ra, đã mong muốn vực dậy Thần Thâu Môn. Ta ba tuổi đã thông kinh văn, năm tuổi có thể làm thơ, từng nhìn thấy là không quên được. Bất luận là thứ gì xem qua ba lần là có thể thực sự đọc làu làu. Sở Vân, năm nay ngươi mười sáu tuổi, ta cũng chỉ mới mười bảy tuổi mà thôi."
"Ngươi chỉ là một người ngoài cuộc, chỉ nắm giữ chiếc nhẫn chưởng môn mà thôi. Ta mạo hiểm trải qua cửu tử nhất sinh mới giành được truyền thừa. Người như ngươi khó có thể tưởng tượng được sẽ gánh vác trọng trách, trấn hưng lại Thần Thâu Môn. Trước đó, ta đã lợi dụng Tầm Bảo Thử, tích lũy thực lực, đi từng bước một mới có được tình trạng như bây giờ. Ngươi dựa vào cái gì mà muốn đoạt lấy tất cả của ta? Ta không tin tất
cả đều là số phận an bài. Trận chiến này ta nhất định có thể thắng được! Nếu có thể chiến thắng ngươi, ta có thể khắc chế được tâm ma, chấp chưởng ngôi vị chưởng môn Thần Thâu Môn!"
Trong giây lát, Tiếu Tiểu Hiền gầm lên, phát ra phẫn nộ vì sự bất công, bất mãn không cam lòng của mình.
- Tiểu Bá Vương, cho ngươi mở mang kiến thức nhìn con át chủ bài thực sự của ta. Yêu thú quý hiếm tương lai có hy vọng sẽ trở thành siêu việt Tầm Bảo Thử, Trích Tinh Thủ Sáo!
Thương Không Hạc, ra đi!
Nhất thời, một tiếng hạc kêu chấn động cửu thiên, vang vọng dưới vòm trời.
Con Thương Không Hạc này vô cùng ưu nhã xinh đẹp. Nó bay lượn vòng quanh Tiếu Tiểu Hiền, thân thể thon dài, lông chim trắng như tuyết, hai mắt đen lóng lánh như hột xoàn. Khiến Sở Vân vô cùng kinh ngạc. Nó chỉ có tu vi Đại Yêu đỉnh phong.
Động hư không!
Thoáng cái, Tiếu Tiểu Hiền và yêu vật của hắn bỗng nhiên biến mất.
Đây không phải tốc độ nhanh đến mức không nhìn thấy rõ, mà thực sự là biến mất. Hắn dựa vào thiên phú đạo pháp của Thương Không Hạc, từ trong không gian Bát Quái Chiến Trận thoải mái bỏ chạy. Không gian trở thành hoa viên của hắn. Hắn có thể xuyên qua một cách tùy ý.
Sau một khắc, Tiếu Tiểu Hiền bỗng nhiên xuất hiện phía sau Sở Vân.
Ầm.
Trích Tinh Thủ Sáo đánh ra một đòn Bát thiên thải hà nặng nề vào Ngũ Đức Chân Thân. Ngũ Đức Chân Thân thiếu chút nữa thì sụp xuống.
Sở Vân xoay người đánh lại. Tiếu Tiểu Hiền lại bỏ chạy. Hắn xuyên qua không gian, giống hệt như quỷ lúc ẩn lúc hiện mà tấn công, khiến Sở Vân khó lòng phòng bị.
Sở Vân rơi vào thế hoàn toàn bị động.
Đây là trận đánh khó khăn nhất của hắn từ trước tới nay.
Đối phương là thiên tài siêu cấp không thua gì hắn, lại thành danh sớm hơn hắn một chút. Không nói tới việc Tiếu Tiểu Hiền có chiến lực hùng hồn, sở hữu chiến lực Kiếp yêu, hầu như những yêu vật đều là Linh Yêu đỉnh phong. Duy nhất chỉ có Thương Không Hạc là Đại Yêu đỉnh phong, nhưng lại phát huy công hiệu kỳ lạ mà Linh Yêu cũng không có được!
Hắn đã xây dựng hệ thống chiến thuật một cách thành thục, tốc độ nhanh đến mức Sở Vân cũng phải kinh ngạc.
Ầm ầm ầm.
Mấy đòn vừa rồi rất nghiêm trọng. Tiếu Tiểu Hiền có Thương Không Hạc trong tay xuất quỷ nhập thần. Dường như không gian đã trở thành địa bàn của hắn. Bát Quái Chiến Trận cũng không thể ảnh hưởng hắn.
Quang quyển do Ngũ Đức Luân biến thành đã u ám vô cùng, lung lay sắp đổ. Sở Vân phải thu hồi Ngũ Đức Chân Thân, lợi dụng Mệnh Tuyền ngọc tỷ, bổ sung yêu nguyên cho Ngũ Đức Luân.
Phịch một tiếng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Tiếu Tiểu Hiền lại hiện ra từ hư không, hai tay chụp lấy Mệnh Tuyền ngọc tỷ, không chỉ cắt đứt trạng thái khôi phục, còn chụp tới mức toàn bộ ngọc tỷ đều rạn nứt.
- Ha ha ha, vô ích thôi. Trước mặt ta, ngươi mơ tưởng đụng tới một sợi lông trên người ta. Chiến trường đều nằm trong bàn tay của ta. Sở Vân, ngươi đã thất bại rồi.
Tiếu Tiểu Hiền rất hăm hở. Hắn biết mình sắp hóa giải được lo lắng lớn nhất trong lòng mình, bước vào giai đoạn sáng lạng nhất của đời người.
- Thật không?
Sở Vân cười lạnh một tiếng, vỗ nhẹ tiên nang. Trong tiên nang liền bay ra một đạo kỳ quang, rơi xuống bờ vai của hắn, nhìn giống như một quả cầu tuyết. Đó chính là Nguyệt Thỏ.
Tiểu Nguyệt thỏ rất nhát gan, lần đầu tiên bước ra chiến trường, nó run rẩy dựa vào cổ Sở Vân. Đồng thời sợ hãi co thân thể lại một đống, gần như chỉ có hai cái tai thỏ bất đắc dĩ lộ ra ngoài.
Toàn thân nó tản ra một tia sáng nhu hòa trắng tuyền, bao phủ toàn thân Sở Vân. Nó có thể thôi động một đạo pháp tuyệt phẩm Đạn Chỉ Tiên Tri, nó có thể bắn ra hình ảnh trong tương lai gần.
Ầm
Sở Vân có năng lực dự đoán, mạnh mẽ xoay người, thuận thế giơ đao lên, đúng lúc ngăn cản được đòn đánh lén của Tiếu Tiểu Hiền.
Thời gian từ từ trôi qua!
Đột nhiên ánh sáng sắc bén của Nguyệt Thỏ rọi vào Tây Tiện. Trong lòng Tây Tiện hoảng hốt, hắn giống như đột nhiên rơi vào giữa vũng bùn. Tất cả động tác đều chậm lại.
Túy Tuyết Đao phá không gian chém tới, trong lòng hắn bỗng cảm thấy nguy hiểm, thiếu chút nữa bị chém trúng. Hắn nhấc mạnh Trích Tinh Thủ Sáo lên ngăn cản, tránh được một đòn mãnh liệt. Hắn thoát hiểm ở giây phút cuối cùng, lập tức biến mất, khó khăn lắm mới tránh được một đòn trí mạng này.
Sở Vân thầm tiếc. Tu vi Nguyệt Thỏ còn chưa cao, mới chỉ là Đại Yêu đỉnh phong.
Chiến lực Kiếp Yêu của đối phương bộc phát ra, hắn sẽ hoàn toàn không khống chế được.
- Nguyệt Thỏ! Đây là Nguyệt Thỏ, không ngờ ngươi có một yêu thú thời gian như vậy!
Tiếu Tiểu Hiền lại xuất hiện, cách Sở Vân trăm trượng. Hắn nhìn chăm chú vào quả cầu tuyết nhỏ bé trên đầu vai Sở Vân, vẻ mặt vô cùng rung động.
Chiến thuật của hắn là tăng cường tốc độ.
Tốc độ di chuyển của hắn nhanh như sao xẹt, tìm thời cơ để chiến đấu. Hắn ra tay mạnh, nhanh, nắm chặt thời cơ chiến đấu. Thương Không Hạc tăng tốc độ cho hắn tới giới hạn tối đa. Khiến uy lực của hệ thống chiến thuật tăng thêm rất nhiều.
Từ khi hắn xuất đạo cho tới nay, hắn đều dựa vào hệ thống chiến thuật này, chưa hề gặp bất lợi. Nhưng hiện nay lại đụng phải khắc tinh!
Nguyệt Thỏ!
Nắm trong tay yêu thú thời gian thần kỳ, mức độ quý hiếm của nó tương đương Thương Không Hạc. Nó cũng chỉ là tu vi Đại Yêu đỉnh phong, nhưng vừa xuất hiện đã
kết thúc cục diện hòa với Sở Vân. Bởi vì chiến thuật của Tiếu Tiểu Hiền đang bị Nguyệt Thỏ khắc chế.
- Ta vẫn luôn tự hào về tốc độ của mình, không ngờ thực tế lại có nguy cơ bị thua thế này...
Nhưng chỉ như vậy đã là gì? Ta còn có thể thắng! Tạm thời vứt bỏ tốc độ ánh sáng, để ta dùng lực đè người, trực tiếp đè nghiến ngươi xuống đi.
Tiếu Tiểu Hiền không hổ danh là thiên tài siêu cấp, ánh mắt nhạy cảm đã nhìn thấu điểm then chốt. Hắn lại nhào lên. Lần này, hắn bỏ qua tốc độ, trực tiếp khống chế Trích Tinh Thủ Sáo, ánh sáng màu lam bùng lên, phát ra tiếng sấm sét lao về phía Sở Vân.
Khí thế của hắn vô cùng kinh người, quả thực muốn đâm xuyên qua Chư Thiên, chọc thủng bầu trời!
Một đòn này, hắn đã phát huy đầy đủ sức công phá của Kiếp Yêu. Trên đường đi, không gian đều nhộn nhạo rung động. Toàn bộ Bát Quái Chiến Trận đều chấn động, lung lay!
Đối mặt với thế tiến công như vậy, trong lòng Sở Vân cũng không ngờ lại nảy sinh cảm giác khó có thể chống đỡ được. Lúc này, thời gian chậm lại cũng không có tác dụng gì.
Hắn lại phải hóa thân Ngũ đức cự nhân. Nhưng lúc này đây, yêu nguyên Ngũ Đức Luân không đầy đủ, ngay cả bản thân Sở Vân cũng không thực sự tự tin có để chống được một đòn công kích như vậy.
- Sở Vân công tử, không cần lo lắng, còn có chúng ta!
- Các tỷ muội, cho tên tiểu tử kiêu ngạo này biết sự lợi hại của chúng ta!
- Chiến lực Kiếp Yêu thì làm sao? Nếm thử đạo pháp này của chúng ta!
Ánh sáng rạng rỡ lóe lên, Các tiên phi che ở trước mặt Sở Vân. Cặp đôi song sinh, hào khí bức người, nhất tề đánh ra cùng một đạo pháp.
Đây là một đạo pháp tuyệt phẩm —— Bảo Quang Mông Trần Quyết!
Ban đầu Hồng Thường Tiên Tử dùng đạo pháp, phong ấn tu vi, che giấu yêu khí, có thể hiên ngang đi lại trong Chư Tinh Quần Đảo, mà không bị người khác nhìn thấy.
Hiện nay đạo pháp này lại đánh ra, bắn lên trên Trích Tinh Thủ Sáo, lập tức làm suy yếu tu vi của nó.
- Sao có thể như vậy? Đây là đạo pháp gì, không ngờ có uy lực như vậy?
Tiếu Tiểu Hiền hết sức rung động, rất sợ hãi. Hắn cảm thấy khí tức của Trích Tinh Thủ Sáo đang không ngừng giảm xuống, tu vi giảm xuống một cách nhanh chóng.
Hắn cũng không biết, đạo pháp này chính là thiên phú của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Ngày trước, Đường Cẩm quốc trả giá cả một quốc gia để chế tạo ra chiến thuyền này. Nó là yêu binh tuyệt thế liên quan đến bí quyết vĩnh sinh. Nó không giống với đạo pháp thiên phú bình thường khác.
Lượng ánh sáng trên Trích Tinh Thủ Sáo vốn sắc bén chói lọi, giờ lại giống như bị một lớp bụi dầy che phủ, càng lúc càng ảm đạm.
- Trích Tinh Thủ Sáo, Chiến lực Kiếp yêu, phá cho ta!
Tiếu Tiểu Hiền bỗng nhiên gầm lên, Trích Tinh Thủ Sáo lại một lần nữa phát ra ánh sáng màu lam, phá vỡ tầng tầng phong ấn, tu vi lại tăng trở lại.
- Các tỷ muội toàn lực xuất thủ!
Hồng Thường Tiên Tử cùng các tiên phi hợp lực, Mông trần chi quang liên tục không dừng.
Trích Tinh Thủ Sáo vừa bị phong ấn, lại phải dựa vào bản nguyên Kiếp Yêu cường đại, đột phá phong ấn.
Nhưng với tu vi của nó vẫn không thể tránh né, chậm rãi rớt xuống dưới.
- Không xong, không thể phong ấn tu vi Kiếp Yêu của nó đến cấp số Linh Yêu.
Phi Dương tiên tử biến sắc khi thấy Tiếu Tiểu Hiền lại tấn công.
- Không có vấn đề gì, đã được rồi.
Đối mặt với một đòn tuyệt sát của Tiếu Tiểu Hiền, hành động đột ngột của Sở Vân khiến kẻ khác phải khiếp sợ. Hắn huỷ bỏ Ngũ Đức Chân Thân, chỉ để Ngũ Đức Luân lên đỉnh đầu.
Sau một khắc, hắn bỗng nhiên hét lớn:
- Thiên Hồ, Ngũ Đức Chân Thân!
Thiên Hồ có đầy đủ chín loại thuộc tính, dựa theo lý thuyết, có thể sử dụng Ngũ Đức Chân Thân. Nhưng Ngũ Đức Chân Thân, chỉ có thể đồng thời thôi động được kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Muốn yêu thú Thiên Hồ, đồng thời thôi động năm môn đạo pháp, thật sự là chuyện vô cùng mạo hiểm. Sở Vân đã từng thử nghiệm, mười lần chỉ có một đến hai lần có thể thành công.
Nhưng giờ phút này, hắn phải mạo hiểm. Bởi vì hắn biết, chỉ dựa vào yêu nguyên còn lại của Ngũ Đức Luân, thực sự khó có thể chống đỡ được Ngũ Đức Chân Thân, ngăn cản sự công kích của đối phương.
Hắn thành công!
Ầm một tiếng, yêu nguyên tuôn trào mãnh liệt dâng trào ngưng tụ thành một thân hình cao ba trượng cao, khí lực hùng tráng, chiến bào với phong cách cổ xưa, có năm dải lụa mềm mại tung bay.
- Tây Tiện, ngươi thua chắc rồi!
Sở Vân hóa thân vi Ngũ đức cự nhân, như Cổ thần thức tỉnh, hét lớn một tiếng. Túy Tuyết Đao mạnh mẽ bổ xuống. Ánh đao sáng lên, như một cơn thịnh nộ của trời đất.
- Hiện tại nói lời này hãy còn quá sớm!
Tiếu Tiểu Hiền mạnh mẽ nhổ máu tươi ra. Thân Túy Tuyết Đao cũng trở nên khổng lồ. Ánh sáng bao phủ toàn thân. Ánh sáng màu lam ngưng tụ thành một đám Tinh huy và có thể tích cũng không kém Ngũ Đức Chân Thân là mấy. Ngưng tụ lại, quả thực chính là một viên
lưu tinh xông đến.
Hai bên va vào nhau, phát ra tiếng động rung chuyển cả bầu trời. Sóng khí xoáy mang các tiên phi bay đi.
Hai bên đều dùng toàn lực, đánh về phía đối phương. Lưu tinh chậm rãi chuyển động.
Suy cho cùng, Túy Tuyết Đao tu vi Linh Yêu đỉnh phong, kém Trích Tinh Thủ Sáo một bậc. Cho dù Sở Vân kiệt dùng toàn lực, cũng chỉ có thể run rẩy thối lui.
- Chức vị chưởng môn Thần Thâu Môn là của ta! Sở Vân, ngươi không có cơ hội, hoàn toàn không có cơ hội. Trừ đi khối tâm bệnh này, từ nay về sau ta có thể một bước lên mây!
Tiếu Tiểu Hiền lớn tiếng cười, có vẻ vô cùng phấn chấn.
- Ta cho ngươi một bước lên mây!
Sở Vân rít lên một tiếng, nắm chặt đao, đưa tay phải ra, ngược lại đánh ra một quyền trái.
- Cái gì?
Giờ khắc này, Tiếu Tiểu Hiền hết sức kinh ngạc, khuôn mặt trở nên nghiêm trọng.
Nắm chặt tay hung hăng đánh vào lưu tinh. Ầm một tiếng, tinh huy bay loạn. Quả đấm quay ngược lại, đánh hắn bay ra ngoài.
Hắn điên cuồng phun ra máu tươi, xương cốt toàn thân đã bị gãy không biết bao nhiêu chỗ. Hắn bị cuốn vào trong không gian trận pháp, thân thể bay chung quanh, đầu váng mắt hoa, lập tức mất đi sức chiến đấu!
Trích Tinh Thủ Sáo là Kiếp Yêu công kích, lực phòng ngự của bản thân nó không xuất sắc, lại bị Túy Tuyết Đao chế trụ. Trong một giây ngắn ngủi, khi Tiếu Tiểu Hiền thấy cơ hội chiến thắng của mình, tinh thần quá hưng phấn, quên mất đối phương cũng có cơ hội chiến thắng!
- Bắt!
Sở Vân phi thân xuống, bàn tay khổng lồ chộp tới, nắm lấy Tiếu Tiểu Hiền.
Đồng thời Linh Yêu cũng xuất hiện, trấn áp toàn bộ yêu vật của hắn.
- Không ngờ ta lại... Thất bại!
Tây Tiện thất hồn lạc phách, trong miệng thì thào. Sắc mặt Hắn trắng như tờ giấy, vô cùng tang thương. Hai mắt cũng mất sức sống. Trong lúc nhất thời, hắn không thể tiếp nhận được hiện thực tàn khốc như vậy.
Phồn hoa như mộng giai thuấn thệ, sự phi thành bại nhất thiết không. (Cảnh đẹp như mộng chợt lóe qua, thành bại tất cả đều là không)
Hiện tại, Tiếu Tiểu Hiền có cảm khái như vậy.
- Ta thất bại, thực sự bại trong tay ngươi.
Hắn thì thào trong miệng. Hai mắt dần dần có sự tập trung.
- Mà thôi, thua chính là thua. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là chưởng môn nhân của Thần Thâu Môn ta. Đây là chiếc nhẫn chưởng môn.
Hắn như đã đánh mất toàn bộ ý chí chiến đấu, không còn tinh thần, lại thở dài một hơi, hạ gánh nặng xuống.
Hắn mang theo vẻ mặt vô cùng phức tạp, lấy chiếc nhẫn chưởng môn ra, đưa cho Sở Vân.
Sở Vân đã sớm thu hồi Ngũ Đức Chân Thân. Lúc này, mặt không chút thay đổi, tiếp nhận chiếc nhẫn chưởng môn đeo vào ngón tay cái bên trái.
- Đã bao nhiêu năm, cuối cùng Thần Thâu Môn đã có chưởng môn. Ha ha a...
Tiếu Tiểu Hiền vừa khóc vừa cười, chăm chăm nhìn Sở Vân một lát, bỗng nhiên dùng hết sức lực còn lại, cố nén đau đớn, quỳ gối xuống.
Hắn bị thương rất nặng, xương ngực bị gẫy, xương cánh tay cũng nát bấy. Hắn vận động kịch liệt quỳ gối xuống như vậy, trong miệng chợt có vị ngọt.
Vừa mới há miệng, đã nhổ ra một búng máu.
- Tiếu, Tiếu Tiểu Hiền bái kiến chưởng môn nhân!
Hắn gian nan đọc nhấn rõ từng chữ, thất khiếu chảy máu, vẫn cố biểu thị sự thần phục trước Sở Vân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.