Chương trước
Chương sau

- Đúng là Sở Vân, hắn đã xuất thủ! Trinh Hữu Tài, vì sao ngươi không báo cho ta?
Cuồng Nho Tướng Quân kêu lớn.
Trinh Hữu Tài cười khổ, nói:
- Toán sư của đối phương sở hữu thủ đoạn gì đó, vượt trên cả ta. Huyền cơ được che đậy, khiến ta trong khoảng thời gian ngắn không thể tính ra được. Đương nhiên quân địch đã có chuẩn bị mà tiến tới.
- Đương nhiên đã có chuẩn bị mà đến.
Sắc mặt Cuồng Nho Tướng Quân liền trầm xuống, trong khoảng thời gian ngắn, chứng kiến Sở Vân chém bay Nộ Lôi lâu thuyền thứ ba, trong mắt hiện ra vẻ căm phẫn.
- Chiến tích của Tiểu Bá Vương ngươi khiến người khác phải kinh ngạc, ra trận tất thắng, trong lòng người của Thư gia, quả thực ngươi chính là chiến thần bất bại. Hắn có chiến lực hùng hậu, đương nhiên chính là con ắt chủ bài của đối phương. Đây là điểm mạnh, cũng là điểm yếu nhất của quân địch. Chỉ cần ta đánh bại Sở Vân, sĩ khí của đối phương sĩ giảm đi rất nhiều.
Cuồng Nho Tướng Quân nhếch mép cười, mạnh mẽ huy động Nhân Sư Nam Dã Kỳ trong tay:
- Phá Thiên Xạ Thần Nỏ bảo vệ những lôi lâu thuyền còn lại, bắn chết hắn cho ta!
Băng băng băng!
Thanh âm này, lại lần nữa vang lên khiến cho liên quân vô cùng căng thẳng, bốn mươi chín nỏ tiễn to lớn đâm thủng không trung, mang theo tiếng sấm nổ vang, bắn thẳng tới Sở Vân.
Ầm ầm ầm...
Tiếng nổ liên tục vang lên, Sở Vân tiện tay dùng Túy Tuyết Đao to lớn trong tay làm tấm lá chắn. Ánh đao bộc phát, sáng như tuyết lan tỏa ra, Sở Vân cũng không trực tiếp ngăn lại mà khéo léo vận dụng cổ tay chuyển nỗ tiễn bắn ra nơi khác.
Hắn vừa ngăn cản vừa thoái lui, thoáng chốc cũng đã lùi lại năm mươi bước!
Uy lực của mỗi một Phá Thiên Xạ Thần nỏ đều vô cùng kinh khủng, tương đương với một đầu Linh Yêu có sáu ngàn năm tu vi dốc toàn lực công kích. Sở Vân tránh được một tiễn, chặn được một tiễn, thế nhưng có một tiễn bắn trúng Hỏa Đức Chân Thân hắn.
Lực phòng ngự của Hỏa Đức Chân Thân cũng không quá xuất sắc, mà dùng yêu nguyên hóa thành hỏa, công thủ tạo thành một thể thống nhất. Sau khi Sở Vân bị bắn trúng, yêu nguyên của Thiên Hồ giảm xuống trầm trọng, thiếu chút nữa Hỏa Đức Chân Thân bị tan vỡ.
Quả thực Phá Thiên Xạ Thần Nỏ rất cường hãn!
- Không thể tiếp tục sử dụng Hỏa Đức Chân Thân. Mục tiêu quá lớn, rất dễ bị tổn thương.
Trong lòng Sở Vân chấn động, vừa rồi là tiện cho việc phá hủy Nộ Lôi lâu thuyền của địch, bây giờ đã bị quân địch nhằm vào. Hắn cũng không hề cậy sức mạnh, lập tức cởi bỏ vỏ bọc Hỏa Đức Chân Thân, thu Túy Tuyết Đao lại.
- Ha ha ha, cho dù ta không đích thân xuất thủ, cũng có cách để tiêu diệt ngươi. Phá Thiên Xạ Thần Nỏ mau mau chuẩn bị!
Cuồng Nho Tướng Quân cười lớn một tiếng, hắn rất hài lòng về uy lực của Phá Thiên Xạ Thần Nỏ. Có một điểm duy nhất khiến hắn không vừa ý, đó chính là khâu chuẩn bị của Phá Thiên Xạ Thần Nỏ mất quá nhiều thời gian.
- Rốt cục thiếu chủ đã đánh tan ba Nội Lôi lâu thuyền, ngay cả Phá Thiên Xạ Thần Nỏ cũng không thể làm được gì!
Hoàng Hiếu vô cùng vui mừng, Sở Vân trưởng thành quá nhanh, khiến cho hắn không thể đoán được chiến lực thực sự của hắn.
Trận chiến vừa rồi, khiến hắn vừa vui sướng, vừa kinh ngạc.
Sở Vân không ra tay thì thôi, nhưng khi ra tay liền lập lên chiến tích kinh người. Trong lòng Hoàng Hiếu hiểu rất rõ ràng, đổi lại những kẻ khác trong quân, nhất định cũng không thể làm được chuyện này.
Cũng có rất ít người có thể bình yên vô sự dưới Phá Thiên Xạ Thần Nỏ.
- Tuyệt đối không thể để đối phương tùy tiện bám chân thiếu chủ!
Trong nháy mắt, Hoàng Hiếu đưa ra một quyết định vô cùng sáng suốt. Hắn muốn dùng Sở Vân làm mũi tiễn, mở rộng cục diện, chuyển mình vùng lên chiếm lấy thế thượng phong.
Sắt tốt dùng làm dao! Quả thực vũ dũng của Sở Vân rất đáng tin cậy!
- Tinh binh Thạch Hỏa, toàn lực công kích trận nỏ của đối phương!
Hoàng Hiếu vung quân kỳ lên, nhất thời hỏa lực thay đổi phương hướng công kích, cuồng bạo tăng gấp bội. Dung nham như mưa, bay qua khoảng không, rơi về phía Phá Thiên Xạ Thần Nỏ.
Chiến hạm chở Phá Thiên Xạ Thần Nỏ bị dung nham từ trên trời xối xả bắn xuống, đánh cho không ngóc đầu lên được, tê liệt trong khoảng thời gian ngắn.
- Thật đáng ghét! Nỏ tiễn của ta... Thật không ngờ tinh binh Thạch Hỏa giúp các ngươi lộng hành lâu như vậy, đây cũng chính là lúc tiêu diệt các ngươi. Tinh binh Băng Oa phản công cho ta!
Một ngàn năm trăm đầu Tam Túc Băng Oa, mỗi đầu đều giống như trâu cày, vẫn ẩn nấp bên trong đại quân Thủy gia. Nghe được mệnh lệnh, đồng loạt há to miệng, sau đó há miệng phun ra một dòng nước lạnh trắng như tuyết.
Một ngàn năm trăm dòng nước lạnh cũng không đánh thẳng vào đại quân Thư gia. Mà bắn thẳng lên tầng mây trên đỉnh đầu liên quân.
Hầu như chỉ trong chốc lát, tầng mây biến thành màu đen, bành trướng như núi.
- Tại sao những đám mây trên trời lại trở nên như vậy?
- Ta cảm thấy có điều gì đó bất ổn...
Ngay lập tức các tinh binh Thạch Hỏa ngửa đầu nhìn lên trời, đồng thời đều đưa ra các nghị luận, bỗng nhiên những chấm nhỏ màu trắng xuất hiện trong tầm mắt.
Chấm nhỏ dần dần lan ra, gió lạnh nổi lên, khiến cho khuôn mặt mọi người trở nên tê dại.
- Đó chính là...
Có người nhận ra những điểm trắng đó, nhất thời há miệng kêu lên đầy vẻ kinh sợ.
- Mưa đá to như ngọn núi nhỏ a!
Ngay sau đó có người kêu lên.
Ầm ầm ầm...
Một ngàn năm trăm khối băng đá từ trên trời rơi xuống. Có khối rơi xuống biển, kích thích sóng biển
bắn tung tóe, có khối rơi xuống chiến hạm Thư gia, đập vào khoang thuyền khiến khoang thuyền hằn lên một hố sâu, trong đó có đội thuyền long cốt bị nhấn chìm vào đáy biển.
Lực công kích của tinh binh Băng Oa quá mạnh, thoáng chốc đã đè nén tinh binh Thạch Hỏa xuống dưới. Trong chốc lát, hậu phương của liên quân chịu đựng đủ tàn phá.
- Bây giờ ngươi tính thế nào?
Cuồng Nho Tướng Quân đắc ý cười.
- Cho dù các ngươi có vùng vẫy thế nào, rốt cục ta cũng sẽ chiến thắng!
Hỏa lực bị đè xuống, quả thực rơi vào tình thế nguy hiểm. Bởi vậy liên quân đã rơi vào thế bị động.
Biện pháp duy nhất để ngăn chặn, chính là tổ chức một hạm đội cường mạnh đột kích, phá tan lớp bảo vệ của Thủy gia, tiến đánh tinh binh Băng Oa.
Thế nhưng Hoàng Hiếu không tiến hành bất cứ biện pháp gì. Ánh mắt của hắn sắc bén, đã phát hiện ra cạm bẫy của Cuồng Nho Tướng Quân. Vừa nhìn đã phát hiện tinh binh Băng Oa có phòng ngự yếu kém, quả thực khiến hắn cảm thấy nghi ngờ.
Một khi hắn tổ chức hạm đội đột kích, chắc chắn sẽ bị tổn thất thảm hại, bản trận sụp đổ.
Trận quyết chiến này, đến lúc này đã tới thời khắc then chốt!
- Thấy chiêu phá chiêu chỉ là một thủ đoạn chiến tranh tầm thường mà thôi, nếu như không phá được ưu thế tinh binh Băng Oa của ngươi, như vậy bản trận sẽ phát huy được ưu thế lớn nhất! Toàn quân có lệnh, trợ giúp thiếu đảo chủ giết địch!
Tới lúc này không có do dự nửa điểm, Hoàng Hiếu liền huy động Vương Sư Trung Nguyên Kỳ trong tay, hạ quyết định.
- Rõ ràng hắn đã phát hiện ra cạm bẫy của ta, ha ha, vậy muốn đặt cược toàn bộ vào tên Tiểu Bá Vương sao? Rất thú vị! Toàn quân quân theo ta, bao vây Sở Vân.
Giết!
Trong lúc đó, tiếng kêu la, quân hiệu vang lên ầm ĩ. Cơ hồ song phương đều đã quyết định đầu nhập toàn bộ binh lực vào chiến trường.
Vô số chiến hạm, tướng sĩ xung phong liều chết xông tới. Trong nháy mắt, sĩ tốt đã xông tới mạn thuyền của quân địch. Trận chiến trên biển này, rốt cục đã rơi vào giai đoạn gay cấn!
- Như vậy, ta chính là mũi tên đâm thủng địch nhân sao?
Trên chiến trường có rất nhiều điều bất ngờ xảy đến, Sở Vân cũng không ngờ, dựa theo nhiều nhân mà đề cao tầm quan trọng của chính mình, biến mình trở thành lực lượng then chốt.
- Trận chiến này, nếu như thất bại, sẽ vĩnh viễn không ngóc đầu lên được. Nếu như thắng, sẽ có thể nhanh chóng thống nhất Chư Tinh Quân Đảo! Từ khi sống lại tới nay, đã đi tới nước này hay sao?
Trận chiến này có liên quan tới Thư gia, Chư Tinh Quần Đảo, thậm chí còn liên quan tới thế cục Tinh Châu! Như vậy, bỗng nhiên gánh nặng đặt trên vai Sở Vân, thế nhưng trong con mắt hắn chỉ hiện lên vẻ xúc động, không có mê man nửa điểm.
- Cũng tốt! Để Sở Vân ta trở thành nhân vật chính trên sân khấu, sự thống trị sẽ do chính tay ta thực hiện!
Trong mắt Sở Vân bắn ra quang huy. Trong thời khắc then chốt, đột nhiên hắn tiến vào một loại trạng thái vô cùng kỳ diệu!
Hắn có thể cảm giác trái tim của chính mình như trống trận nổ vang, máu như dòng sông lớn chảy trong cơ thể, chiến ý như lửa đốt, thế nhưng trong suy nghĩ của hắn vẫn lãnh tĩnh như băng.
Mà khí thế của hắn, đột nhiên hòa hợp với Túy Tuyết Đao thành một thể thống nhất, tạo ra đao phong vô cùng mãnh liệt.
Loại cảm giác đặc biệt này, quả thực khó có thể dùng từ ngữ nào để diễn tả. Hắn có cảm giác rất cổ quái, dường như trong tay trống trơn, căn bản không có nắm giữ Túy Tuyết Đao.
Đao như tâm ý, như có như không.
- Đây là chuyện gì?
Sở Vân thầm hỏi chính mình, không sao giải thích được.
- Tiểu Bá Vương là cái quái gì, hãy để Phong Bách Hành ta đến lấy đầu ngươi!
Đúng lúc này, một vị võ tướng địch lớn tiếng gào thét, hướng tới Sở Vân.
Hắn cưỡi yêu thú cấp Linh Yêu, cầm Cương Thương cấp Linh Yêu trong tay, âm thanh như cuồng phong, mạnh mẽ quét ngang về phía Sở Vân.
Nếu như bị một thương này hung hăng đánh trúng, nhất định Sở Vân bị chém thành hai đoạn, là điều không cần bàn cãi.
Thế nhưng trong mắt Sở Vân, thương này rất thong thả. Loại cảm giác chậm mà cũng không phải chậm, mà là cảm giác rất khó chịu. Truyện Sắc Hiệp
Không chỉ cảm thấy khó chịu, hơn nữa trực giác của Sở Vân mách bảo hắn. Nếu như liều mạng xuất đao, không chỉ chống đỡ được một kích cuồng bạo của đối phương, thậm chỉ còn có thể nhân lúc đối phương chưa kịp phòng bị, trực tiếp chém đứt đầu.
Hắn cũng không thể giải thích rõ ràng, quả thực loại cảm giác này được bắt nguồn từ trực giác mà ra. Thế nhưng vừa nghĩ tới đây, thân thể thuận thế di chuyển. Đồng thời thúc dục đạo pháp Tuyết Nha, đạo pháp Tuyết Nguyệt Thiên Trùng.
Xoạt!
Ánh đao sáng như tuyết, thiếu chút nữa chọc thủng mắt những kẻ xung quanh.
- Đây là loại đao pháp gì?
Hai mắt Phong Bách trừng lớn, đầu óc quay cuồng, trước khi chết lẩm bẩm đặt ra câu hỏi.
- Đây chính là đao xuất thần nhập hóa!
Nhất thời Sở Vân xuất đao, lúc này cũng đã bừng tỉnh đáp lại.
- Thật khó trách đạo pháp phòng ngự của ta không thể chống đỡ được, trực tiếp bị chém trúng...
Nói xong lời này, Phong Bạch Hành từ trên lưng yêu thú ngã quỵ xuống dưới.
Dưới áp lực khổng lồ, Sở Vân lâm trận đột phá, đao pháp cảnh giới đại thành tăng nhanh thành đao pháp xuất thần nhập hóa!
Đao pháp cảnh giới xuất thần nhập hóa này, không thể nào truyền thụ. Thư Thiên Hào cũng có đao pháp đạt cảnh giới xuất thần nhập hóa, thế nhưng không thể truyền thụ cho Sở Vân. Loại cảnh giới như thế này, hoàn toàn dựa vào thực lực của cá nhân để lý giải.
Một khi lĩnh ngộ, lực công kích sẽ nhận được sự chuyển biến của thiên địa, mỗi một kích đều phù hợp với một phần của thiên địa, tuân theo một quy luật nào đó, bởi vậy rất khó có thể chống đỡ.
Tại thời điểm đạt tới cảnh giới Vương giả, loại cảnh giới xuất thần nhập hóa này có thể diễn biến thành đạo pháp thần thông. Đạo pháp Kiếm Bộc của Kiếm Vương, chính là trường hợp như vậy.
- Tiểu tử Sở Vân, kẻ khác sợ ngươi, nhưng Long Bân ta không sợ ngươi!
Một viên đại tướng Thủy gia, thân thể cường tráng, khí thế hừng hực, cầm hai thanh đoản thương cấp Linh Yêu trong tay, xung phong liều chết đánh về phía Sở Vân.
- Tới tốt!
Xoạt, Sở Vân mạnh mẽ chém xuống một đao, Long Bân liền kêu lên một tiếng thê thảm, đứt thành hai đoạn, máu tươi phụt ra, nội tạng văng ra khắp nơi.
- Đã vậy còn kiêu ngạo! Ta không giống như Long Bân, ta muốn đấu với ngươi ba trăm hiệp!
Ngay sau đó, có một vị chiến tướng khoác trên mình chiến giáp ánh vàng, cầm Phương Thiên Họa Kích trong tay, cưỡi một đầu Man Ngưu, liều chết xông về phía Sở Vân.
Đây tuyệt đối là một viên đại tướng, có ba yêu vật gồm chiến giáp, Phương Thiên Họa Kích và Man Ngưu. Tất cả đã cấu thành một hệ thống chiến thuật vô cùng nhuần nhuyễn.
Keng keng keng!
Sở Vân cũng chỉ sử dụng Túy Tuyết Đao để chiến đấu cùng hắn.
- Ngươi cũng không có gì hơn cái này sao?
Viên đại tướng kia chiếm được thế thượng phong, liền cười ha hả.
Đột nhiên ánh đao của Sở Vân lóe lên, thân đao lật lại, tạo ra sát chiêu không thể tượng tượng được.
Bỗng nhiên tiếng cười của viên đại tướng kia dừng lại, động tác từ từ ngưng đọng, hắn ngồi trên Man Ngưu, liếm liếm môi, đưa tay sờ sờ lên cổ của chính mình.
Hắn nhìn trên bàn tay, trông thấy trên lòng bàn tay đều là máu tươi, con ngươi lập tức co lại!
- Tại sao lại như vậy?
Vừa dứt lời, đầu liền hắn lệch sang một, máu tươi từ cổ phun ra như suối!
- Quả thực quá cường hãn.
- Không thể nào tin được, hai viên đại tướng Phong Bách Hành, Long Bân liên tục đón nhận cái chết thê thảm dưới lưỡi đao của Sở Vân!
Sở Vân nhanh chóng chém chết hai viên đại tướng của Thủy gia, nhất thời khiến cho các tướng sĩ Thủy gia đều phải trừng mắt há mồm, cảm thấy khó có thể tin được.
- Xuất thần nhập hóa, rõ ràng hắn đã có được cảnh giới xuất thần nhập hóa rồi! Quả thực không thể độc đấu với hắn! Mau vây công hắn, vây công hắn! Để kỹ xảo của hắn cũng trở nên vô dụng, khiến hắn phải mệt mỏi chống đỡ, yêu nguyên hao tổn mà chết!
Cuồng Nho Tướng Quân liên tục huy động chiến kỳ, đối với Sở Vân vừa hận vừa đố kỵ.
Từ trước tới nay, hắn chưa bao giờ có cảm giác như vậy.
Cảnh giới xuất thần nhập hóa, ngay cả hắn cũng không thể đạt được. Loại cảnh giới này, không chỉ dựa vào nỗ lực của bản thân và thời gian tích lũy. Mà còn cần có cơ duyên và ngộ tính.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.