Nói đến đây lão thở dốc một tiếng, vừa khó vừa hô:
- Là cỡ nào vinh quang...
Sau khi hô lên, toàn thân lão run rẩy, nước mắt ràn rụa.
Cái này như là một tín hiệu!
Tất cả tù binh trong nội đường, đều từ trong chấn kinh mà giật mình tỉnh lại.
- Hỏa Phương Văn Thư!
Chúng nhân hô lớn, nước mắt tuôn rơi.
Hỏa Phương Văn Thư trong suy nghĩ của mỗi người dân Chư Tinh Quần Đảo, là vật chính thống nhất trong những vật chính thống. Đối với Tộc nhân Viêm gia lại càng có cảm tình đặc thù với nó. Đây là di vật của tổ tiên bọn hắn để lại, là cội nguồn vinh quanh của Viêm gia, văn thư Hỏa Đức Vương tự tay viết.
Thời đại Thượng cổ.
Chư Tinh Quần Đảo dưới sự thống trị liên hợp của ngũ vương, là một nơi thế ngoại đào nguyên. Khi đó, chim hót hoa nở, đảo dân hiền lành hòa đồng. Thời đại kia, đơn giản chỉ suy nghĩ một chút đã khiến cho nội tâm cảm thấy ấm áp. Nhưng mà mấy chục vạn năm sau, ngũ vương đã vẫn lạc. Từ đó về sau, Chư Tinh Quần Đảo rơi vào vực sâu hỗn chiến. Chiến loạn liên miên khiến cho tất cả mọi người thương thống. Vô số thơ ca
ca ngợi ca ngợi thời ngũ vương trị thế ra đời, đại biểu cho khát vọng hòa bình trong nội tâm mỗi người dân.
- Mấy trăm vạn năm chiến chiến loạn, vợ khóc chồng, con khóc cha, tan cửa nát nhà.
Chẳng lẽ chư vị còn chưa thấy đủ sao? Cho dù là Hỏa Đức Vương anh linh, dưới suối vàng, cũng sẽ cảm thấy đau lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218710/chuong-314.html