Vũ Đại Đầu đã từng nhiều lần cứu hắn trên chiến trường, trung thành trước sau như một. Thư Thiên Hào một mực có ý muốn tài bồi hắn, thậm chí đặc biệt đề bạt hắn trở thành thủ tướng Thư gia Thành. Nhưng hiện tại xem ra, hắn chỉ thích hợp làm một vị mãnh tướng trung thành, chứ không có được tư chất trở thành một vị nguyên soái đảm nhiệm một phương giống như Sở Vân.
- Tuy nói như thế, nhưng vùng biển Thiết gia lớn gấp mười lần chúng ta, lại là một trong Thượng Cổ ngũ tộc, nội tình thâm sâu. Một con quái vật khổng lồ như thế muốn đối phó với chúng ta, trung thực khiến nội tâm của ta cảm thấy áp lực cực lớn.
Thư Thiên Hào nói xong, thở một hơi dài.
Trong nội đường, hào khí nhất thời trùng xuống.
- Ha ha!
Đúng lúc này Nhan Khuyết ngồi ở ghế văn thần chợt cười to một tiếng.
Trong mắt Thư Thiên Hào sáng ngời. Sau một thời gian tiếp xúc, đã khiến cho hắn đã sớm nhìn người thanh niên này với một đôi mắt khác. Lập tức trong nội tâm dâng lên một luồng kỳ vọng, hỏi:
- Nhan Khuyết cười tươi như thế, hẳn là đã có thượng sách, không ngại thì nói ra để mọi người cùng tham khảo.
Nhan Khuyết không vội vàng trả lời mà khoan thai đứng lên, dạo quanh một vài bước.
Đầu hắn đội thanh tâm quan, mặc một bộ thanh bào mộc mạc nhưng vô cùng sạch sẽ.
Trên thân vốn dày đặc khí tức thư sinh phân nửa đã biến thành trầm ổn lãnh tĩnh, phối hợp với một đôi mắt uẩn hàm trí tuệ, khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218689/chuong-293.html