- Cho dù không tìm thấy Tinh Hải Long Cung nhưng trông thấy cảnh sắc tuyệt vời như vậy, chuyến đi này cũng không tệ. Thật ra phải cảm tạ Sở huynh.
Kim Bích Hàm cũng không có mong chờ gì, cho rằng Tinh Hải Long Cung thật quá mờ ảo. Đã bắt đầu an ủi Sở Vân.
Thư Thiên Hào lại có một quan điểm khác:
- Sở nhi, sao con lại suy luận như vậy?
Sở Vân mỉm cười, đưa ra tư liệu kiếp trước hắn bắt được và những biểu hiện của Khương Bác lúc về già cùng với tính cách của hắn, cùng với kinh nghiệm lấy từ thất bại của người khác. Trình tự trình bày suy đoán của chính mình.
Ban đầu mọi người cũng chỉ nghĩ là trò đùa, thế nhưng dần dần sắc mặt cũng bắt đầu thay đổi.
Nghe Sở Vân giải thích một hồi, đôi mắt chợt lóe lên một đạo thần quang.
- Tư liệu lớn nhỏ không bỏ sót, suy đoán hợp tình hợp lý!
Trong ánh mắt của Thư Thiên Hào tràn đầy vẻ tán thưởng và vui mừng, vỗ vai Sở Vân cười nói:
- Hảo tiểu tử! Khiến ta thất kinh. Từ khi nào con bắt đầu thu thập nhưng tư liệu này?
- Ách, khi còn ở Thiên Ca Thư Viện. Trong lòng nảy sinh hứng thú về Tinh Hải Long Cung, bởi vậy hài nhi có tìm chút tư liệu để đọc.
Sở Vân lau mồ hôi trên trán. Hắn quả thực không phải là người biết nói dối.
Nhãn thần Kim Bích Hàm chuyển về phía Sở Vân, càng thêm kinh ngạc:
"Ta và Sở Vân ở chung một chỗ, luôn ở bên cạnh. Hắn lại có thể có lợi dụng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218605/chuong-209.html