- Không phải chứ, bây giờ Thạch Gia Minh mới bắt đầu học bắn tên? Xong, xong rồi.
Lần này, đại xạ lễ của ta hỏng rồi. Vốn còn muốn đoạt được một thứ hạng tốt chứ.
Có người than vãn.
- Sớm biết rằng ngày hôm qua mạnh dạn rời đi thì tốt rồi. Ôi...
Có người hối hận.
- Chẳng qua nói đi còn có nói lại. Hội trưởng cũng quá tốt với Thạch Gia Minh. Thật khiến ta cảm thấy có chút ghen tị. Đọc Truyện Online
Giọng nam nào đó than thở nói.
- Không thể vậy chứ. Không biết Thạch Gia Minh có được yêu thú gì. Bộ dạng nhỏ nhắn, mặt trắng trẻo. Thật xinh đẹp...
Có người vươn cổ, nhìn nhìn chằm chằm vào Thạch Gia Minh.
Cũng có người thì thầm nói:
- Ngay cả đại mỹ nhân như Trữ Y Y cũng không liếc mắt nhìn một cái, nhưng lại ôn hòa, nhỏ nhẹ đối với Thạch Gia Minh. Nghe nói hội trưởng không thích nữ nhi chỉ yêu nam nhi. Ban đầu còn không tin...
- Hừ, nhỏ giọng chút.
- Ái chà! Thật sự bắt đầu học bắn tên, được Sở Vân học đệ xem trọng như thế, ta còn tưởng cao thủ bắn tên chứ.
Mã Hữu Tài từ bãi bắn bia khác đi tới, giọng điệu trào phúng, không buông tha cơ hội đả kích Sở Vân.
- Thật sự là đáng ghét!
- Có gì tốt mà kiêu ngạo.
Trong đội của Sở Vân, rất nhiều người đều nghiến răng nghiến lợi, âm thầm xiết chặt nắm tay, không quen nhìn sắc mặt Mã Hữu Tài.
Kim Bích Hàm khẽ hừ một tiếng, liếc mắt nhìn Mã Hữu Tài một cái:
- Bắn tên, rất dễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218563/chuong-167.html