Sở Vân gật đầu:
- Ta cũng nghĩ như vậy.
- Vậy huynh còn không mau gieo trồng? Nếu như ta lấy được thứ này, chỉ sợ hiện không thể trước tiên hóa thành yêu thực của mình, trồng xuống đã rồi tính tiếp!
Đôn Hoàng công chúa nhìn chằm chằm vào hạt giống, vẻ mặt vô cùng ước ao.
Sở Vân bất đắc dĩ nhún nhún vai:
- Thế nhưng hiện tại ta chưa có tiên nang…
Nói tới tiên nang, từ khi Sở Vân sống lại tới nay, hắn chưa từng có một tiên nang chân chính thuộc về chính mình. Bao gồm hai kiện tiên nang có chủ của gian tế hải tặc kia, tự nhiên là không thể sử dụng, bị hắn bán trao tay rồi. Sau đó nhập học Thiên Ca Thư Viện, học tập khóa chế nang, phát hiện trong đó có rất nhiều nội dung vô cùng thâm ảo, không phải chính mình trong thời gian ngắn có thể học thành công, liền sáng suốt
buông tha.
Thường xuyên qua lại, dẫn tới chính mình thực sự rất không ra sao, ngay cả một tiên nang cũng không có.
Tiên nang, vốn là địa phương lưu giữ yêu thú, yêu binh, yêu thực. Có một số yêu thú rất đặc thù, ví dụ như thể tích rất lớn, bất lợi mang theo người, thường thường tồn trữ trong tiên nang.
Thời điểm thu phục yêu thú hoang dại sẽ dùng tới tiên nang. Thời điểm trấn áp yêu binh vô chủ cũng sẽ dùng tới tiên nang. Thời điểm đào tạo yêu thực, tiên nang có không gian loại nhỏ, chuyên chở thổ địa màu mỡ càng không thể thiếu được.
- Vậy còn chờ cái gì? Tới cửa hàng tiên nang nhìn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218509/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.