Sau khi các thư sinh tự mình chứng thực, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân đã hoàn toàn thay đổi rồi. Nghi ngờ tiêu tan, còn chỉ là khiếp sợ, kính nể cùng với hiếu kỳ nồng đậm.
Sắc mặt Mã Hữu Tài lúc biến xanh, lúc biến hồng, luân phiên chuyển hóa, vô cùng đẹp mắt.
Trong lòng hắn thầm hận, kỳ thực tỉ lệ luyện chế đan dược của chính mình so với Sở Vân chỉ kém một đường. Nếu như trong quá trình luyện đan chính mình không bị Sở Vân ảnh hưởng, tâm cảnh bình thản mà nói, hiện tại người thắng tuyệt đối là chính mình.
Hiện tại học đường ầm ĩ không dứt.
Trong lòng các thư sinh chấn động khó nói thành lời. Cho tới nay, bọn họ luôn luôn cho rằng luyện đan là chuyện tình nghiêm túc tới cực điểm, thế nhưng thành công của Sở Vân ngày hôm nay đã để bọn họ nhìn thấy một loại phong cách hoàn toàn khác.
Nếu như đan dược tùy tiện có thể luyện chế ra được, như vậy nỗ lực khắc khổ của bọn họ trước đây rốt cuộc dùng làm cái gì?
Từ xưa tới nay, lý niệm hình thành trong lòng các thư sinh đã bị công kích rung động thật lớn, có chút xu thế tan vỡ.
Không biết là ai, bỗng nhiên cao giọng nói:
- Thỉnh tiên sinh giải thích nghi hoặc.
Ngay sau đó, trên học đường vang lên rất nhiều thanh âm phụ họa:
- Thỉnh tiên sinh giải thích nghi hoặc…
- Thỉnh tiên sinh giải thích nghi hoặc…
- Trong học tập, cảm thụ được khó khăn không biết giải quyết như thế nào là chuyện tình phi thường tốt. Ta cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218493/chuong-97.html