Thư Nhị cao cao tại thượng nhìn xuống, ngạo mạn không khác gì một con gà trống. Quần chúng xung quanh nhao nhao nghị luận.
- Tên tiểu tử Thư Nhị này thực hỗn lão! Có chút tiền dơ bẩn, mà phóng thí khắp nơi!
- Khó chịu, thực khó chịu! Không ngờ thằng nhãi này lại là nhi tử đảo chủ nhân thân sinh!
- Nghe thiên hạ đồn đại, Thư phu nhân đối đãi với nghĩa tử đảo chủ vô cùng cay nghiệt. Trước kia ta còn không tin, nhưng hiện tại xem ra những lời này đều là sự thực.
- Aizzz, cũng khổ cho Sở Vân thiếu gia. Có di nương và huynh đệ như vậy, thực sự là quá đáng thiến, không ngờ thiếu gia lại có thể nhẫn nhịn nhiều năm đến như vậy!
...
Tam lão cũng trầm mặc, Thư Nhị quá ngạo mạn rồi, thực sự là khiến người khác không ưa. Vũ Đại Đầu không biểu tình, chỉ âm thầm lùi lại vài bước, kéo dãn khoảng cách cùng Thư phu nhân. Thư phu nhân nghe thấy những lời này, vẻ mặt băng hàn. Trong lòng nàng hiểu rõ danh tiếng của mình trên Thư gia đảo vốn đã không được tốt. Sau khi trận đấu đạo pháp này kết thúc, người quan chiến trở về chỉ sợ sẽ truyền bá ra khắp toàn bộ Thư gia đảo.
- Bất quá thế thì sao? Chỉ là danh tiếng mà thôi, ta không cần danh tiếng, ta chỉ muốn Thư Nhị có thể đoạt được vị trí đứng đầu, trúng tuyển Thiên Ca Thư Viện!
Tâm thần của nàng đã hoàn toàn bị trận chiến trước mắt hấp dẫn, những chuyện khác đều là việc nhỏ, không cần chú ý đến. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton/1218438/chuong-42.html