Chương trước
Chương sau

Trước kim sắc Thần điện là một quảng trường, dù theo Tiểu Lôi thấy, quảng trường mặc dù rất lớn, nhưng vị tất vượt qua được quảng trường của giáo đường thánh Paul tại Vatican. Nhưng khí thế lại hơn vài phần ngưng trọng!
Theo thanh âm uy nghiêm, chợt nghe xa xa truyền đến tiếng kèn lanh lảnh:
Ô ô
Thanh âm phảng phất như là một loại triệu hoán, lọt vào tai người nghe, tựa hồ cả linh hồn đang thúc giục!
"Đó là tâm linh hiệu giác. Thần sứ hạ giọng nói:" Đây là nghi thức Thần điện tiếp kiến chúng ta."
Vừa nói, chợt nghe xa xa vọng đến một loại thanh âm kỳ quái ……
Phảng phất là tiếng kim loại giẫm lên mặt đất, cương ngạnh, lạnh lùng, còn mang vài phần sát khí. Thanh âm không ngừng vang lên, mà vẫn thập phần chỉnh tề!
Từ hai bên Thần điện, hai đội nhân ảnh nhanh chóng nhịp bước đi tới phía Tiểu Lôi và Thần sứ.
Đợi đến gần, Tiểu Lôi mới nhìn rõ bộ dáng những người này, không khỏi hơi bất ngờ.
Chỉ thấy mỗi một người đều cao lớn, khải giáp sáng ngời, tản ra ánh kim loại sáng bóng, trong tay bọn họ cầm trường mâu giống như võ sĩ cổ đại, trên mỗi tấm khiên đều điêu khắc một hình lục mang tinh.
Khải giáp trên người là loại trùm toàn thân, bao kín mỗi người từ đầu đến chân, ngay cả trên mặt cũng mang theo giáp mặt. Bàn tay cũng bao trùm bởi bao tay kim loại. Tiểu Lôi không khỏi sinh ra vài phần nghi hoặc.
Bởi vì, hắn không cảm giác được một tia sinh khí từ những người này.
Đám võ sĩ này, trên giáp ngực mỗi cá nhân đều điêu khắc hoa văn lá ôliu (olive),chờ bọn họ đi đến trước mặt. Tiểu Lôi mới nhìn rõ……
Làm Tiểu Lôi bất ngờ chính là, tất cả võ sĩ, từ khe hở trên giáp che mặt của bọn họ …… bên trong giáp che mặt, không ngờ là trống rỗng!
Đây là ý gì?
Những người này là võ sĩ gì? Rõ ràng chỉ là hai đội khải giáp biết đi mà thôi!
Thần sứ mỉm cười, nói:" Đây là "võ sĩ lá olive" thủ vệ nội thành và Thần điện của Thần tộc, bọn họ không hề có sinh mệnh, mà là khải giáp võ sĩ do ma pháp chế tạo ra …… À, hoặc có thể nói, là một loại khôi lỗi kim loại, tựa như ma tượng."
Tiểu Lôi gật đầu. Thu hồi ánh mắt tò mò, nhìn Thần sứ:" Ngươi nói muốn tìm ma tượng của ta. Còn muốn tìm được pháp thuật luyện ma tượng, chẳng lẽ là để cho Thần tộc các ngươi cải tiến "võ sĩ lá olive"?"
Thần sứ mỉm cười, sóng vai Tiểu Lôi đi đến Thần điện, hạ giọng:" Nhân khẩu Thần tộc đã rất rất thưa thớt, chúng ta không có khả năng có nhiều người để làm chiến sĩ, dùng ma pháp chế tạo một ít khải giáp võ sĩ, trở thành lựa chọn duy nhất. Nhưng khải giáp võ sĩ của chúng ta làm ra, so với khôi lỗi của ngài còn rất kém. Lực lượng khôi lỗi của ngài, quả thực so với cự nhân tộc còn phải ghê gớm hơn, nếu có thể chế tạo loại khôi lỗi này với số lượng lớn……"
"Đừng nằm mơ." Tiểu Lôi bĩu môi:" Ma tượng của ta không phải ngươi muốn chế tạo là có thể chế tạo ra." Dừng một chút, hắn lại nhìn hai đội khải giáp võ sĩ bên cạnh, đột nhiên cười nói:" Sao có thể khống chế đám khải giáp võ sĩ này?"
"Bọn chúng được chế tạo ra, đã có sứ mệnh thiên sinh là thủ hộ nơi này. Đây là dùng ma pháp ấn ký làm ra. Khải giáp võ sĩ có thân thể và lực lượng cường hãn, thân thể bọn chúng, cũng chính là đám khải giáp, đều là dùng một loại kim loại đặc thù chế tạo."
"Có lẽ bọn họ còn có một ít bản sự ma pháp?" Tiểu Lôi nheo mắt:" Ta có thể cảm giác được pháp lực ba động trên người chúng nó."
"Chỉ là một loại ma pháp phòng ngự đơn giản." Thần sứ biết sự tình này là không thể gạt được ánh mắt của Tiểu Lôi, huống hồ cũng biết chuyện của mình còn phải cần trợ giúp của Tiểu Lôi, cũng không hề che dấu:" Lá chắn của chúng nó và hoa văn trước ngực, đều là một loại ma pháp trận đơn giản, có thể tùy thời bổ sung động lực ma pháp, nếu không, mất đi động lực ma pháp, khải giáp võ sĩ sẽ biến thành sắt vụn. Mà ma pháp trận này còn có một chút tác dụng khác, chính là có thể đề cao tốc độ của bọn chúng, khi bị công kích, trên người có thể bắn ra một ma pháp phòng ngự cấp thấp."
Tiểu Lôi thở dài nói:" Hay quá. Thần tộc các ngươi tại phương diện này rất khá." Hắn chậm rãi lắc đầu, ánh mắt lại lộ ra vài phần tham lam.
Nếu nhà mình làm ra vài khải giáp võ sĩ như vậy, vậy cảnh tượng sẽ…… so với nuôi chó giữ nhà còn oai phong hơn!
Những thứ này không cần ăn uống, còn không lĩnh lương, không cần ngủ, quả thực là bảo vệ thiên sinh!
Còn như chúng nó cần động lực pháp lực …… mẹ, trong nhà có vài tuyệt thế cao thủ, tiểu gia còn thiếu thốn pháp lực sao?
Thấy ánh mắt của Tiểu Lôi, Thần sứ lạnh lùng cắt ngang ảo tưởng của hắn:" Ngài không cần động tâm. Loại khải giáp võ sĩ này, chỉ biết nghe "tâm linh hiệu giác" chỉ huy. Nhưng tâm linh hiệu giác là bí mật bất truyền của Thần tộc chúng ta, tuyệt đối không có khả năng dạy cho ngoại nhân."
Dừng một chút, nàng ta cười nói:" Ngài thật sự không cân nhắc đem khôi lỗi kim loại của ngài tặng cho ta sao? Ta có thể tặng ngài một trăm khối vạn niên băng tinh để trao đổi…… tác dụng của loại vạn niên băng tinh này so với các tảng đá màu trắng xây nên tòa thành này không káhc biệt lắm, nhưng lại mạnh hơn gấp trăm lần."
Hừ…… Tiểu Lôi thầm cười lạnh. Người khác không biết ma tượng lợi hại, Tiểu Lôi đã tự mình thể nghiệm qua!
Ma tượng, nếu một khi có thể khôi phục hoàn toàn thực lực, đủ để sánh ngang một tuyệt đỉnh cao thủ!
Mặc dù hiện tại tựa hồ mất đi pháp lực, nhưng thấy đám Thần tộc Olympia trong lĩnh vực kỹ thuật ma pháp khôi lỗi rất có nét độc đáo, nói không chừng giao cho bọn họ, thật sự có thể làm ma tượng khôi phục toàn bộ thực lực!
Nhưng sự tình này, Tiểu Lôi sao lại có thể đáp ứng?
Mắt thấy Tiểu Lôi không nói, Thần sứ đại khái là hiểu lầm ý niệm trong đầu Tiểu Lôi, tưởng rằng hắn đã động tâm, vội vàng bồi thêm một câu:" Ta thấy nơi ngài ở rồi, ta có thể nói cho ngài…… một trăm khối vạn niên băng tinh còn có một ít tác dụng đặc thù …… Chỉ cần ngài dùng một trăm khối vạn niên băng tinh bố trí một ma pháp trận, đặt ở nhà ngài, đủ để cải tạo hoàn toàn trang viên mà ngài đang ở! Có thể biến thành một địa phương giống như tòa Thần thành của chúng ta! Khi gặp công kích, có công năng ma pháp phục nguyên và ma pháp phòng ngự!"
Nói thật, Tiểu Lôi rất động tâm.
Bất quá tưởng tượng…… mình cũng không định đánh ai! Tự nhiên vô cớ, trang viên của mình sao lại gặp phải công kích? Huống hồ, cho dù bị công kích, vài tuyệt đỉnh cao thủ trong nhà, chẳng lẽ còn phải rúc trong ma pháp trận hay sao?
Nghĩ như vậy, điều kiện đối phương trao đổi, đối với mình không có tác dụng gì.
Hắn lắc đầu, tỏ vẻ cự tuyệt. Thần sứ thở dài, không nói nữa.
Cuối cùng bước đến bậc thềm của Thần điện. Ấn tượng thứ nhất của Tiểu Lôi, là không kìm được sự tán thưởng đối với tòa Thần điện được làm hoàn toàn bằng vàng này!
Có thể nói đây thật sự là một kiệt tác vĩ đại!
Thần điện toàn bằng vàng, đứng xa nhìn lại đã rất huy hoàng, khi đến gần nhìn lại, đại đường cao mấy chục thước. Còn có hàng cột cao vút, mơ hồ tản ra một loại cảm giác lắng đọng của lịch sử, dưới kim sắc quang mang, được điểm thêm các loại bảo thạch ngũ sắc, lục sắc, bảo thạch lớn nhất to bằng cái chậu, mà nhỏ nhất, thì nhỏ như móng tay.
Đám bảo thạch này có hơn một ngàn viên, điểm trên các cột trụ của đại đường hoặc là trên trần nhà. Bố trí nhìn như hỗn độn, lại phảng phất có một chút ảo diệu, tựa hồ tạo thành một bức tranh kỳ quái ……
Tiểu Lôi sửng sốt vài giây. Đột nhiên tỉnh ngộ …… bức tranh này, không phải là bầu trời sao?
Đúng vậy, là bầu trời đêm!
Hình dáng như cái muỗng, đúng là sao bắc đẩu, mà những hình còn lại, Tiểu Lôi thậm chí đã tìm được phân bố của mười hai chòm sao trứ danh. Trong đám bảo thạch lấp lánh, bao hàm ba động pháp lực nào đó, cả đại điện, dưới bối cảnh kim sắc, lấp lánh các loại bảo thạch quang mang. Vốn quá nhiều tia sáng kỳ dị lần lượt thay đổi cùng một chỗ, khó tránh sẽ làm người ta cảm giác hoa mắt, nhưng Tiểu Lôi lại cảm thấy một loại cảm giác kỳ quái …… Dường như quá nhiều sắc thái diễm lệ lần lượt thay đổi cùng một chỗ, lại hình thành một loại cân bằng vi diệu! Làm cho người ta không hề có cảm giác khó chịu.
Kim sắc quá tục, hồng sắc quá sát, lam sắc quá lãnh, hắc sắc quá ám, nhưng nhiều sắc thái lần lượt thay đổi, lại làm cho người ta không cảm thấy như thế, chỉ cảm thấy quang thái nơi này thật sự là phối hợp rất xảo diệu, trong đại điện, không ngờ hình thành những vòng tròn ánh sáng kỳ dị!
Thần điện chia làm hai tầng, hai đội khải giáp võ sĩ chỉ hộ tống hai người tới cửa đại điện thì đứng lại, Tiểu Lôi và Thần sứ đi vào bên trong.
Đại điện cực kỳ trống trải, bốn phía cũng không có tường, chỉ có một loạt cột trụ cao vút, mà bên trong đại điện, lại bày các loại pho tượng thời đại thần thoại!
Thần thái dương Apollo điều khiển cỗ xe ngựa hỏa diễm! Thần mặt trăng Artemis tay cầm trường cung rực rỡ! Poseidon cầm chĩa ba…"
Tiểu Lôi nhận ra, bọn họ đều là mười hai chủ thần trong truyền thuyết Thần tộc Olympia!
Nhưng làm Tiểu Lôi kinh ngạc chính là, những pho tượng nơi này không có đủ mười hai pho, chỉ có bảy pho tượng!
Làm Tiểu Lôi cảm thấy bất ngờ nhất chính là, thiếu hai người hắn quen thuộc nhất.
Một tự nhiên chính là Phụ thần Zeus chí cao vô thượng tiếng tăm lừng lẫy của Thần tộc Olympia, Mà còn lại là nữ thần trí tuệ Athena đại danh đỉnh đỉnh.
Còn như thiếu những người khác, bởi vì Tiểu Lôi đối với mười hai chủ thần cũng không quá quen thuộc, chỉ bằng vào con số nhìn ra mười hai chủ thần này thiếu mất vài người.
Thần sứ từ sau khi đi vào Thần điện, nàng ta tựa hồ trở nên rất nghiêm túc, buông tay cúi đầu chậm rãi mà đi.
Qua khỏi ngoại tầng của đại điện, đi qua các pho tượng, là một cái đĩa rất to, bên trong có một đoàn hỏa diễm cháy bừng bừng. Tiểu Lôi lại nhìn ra hỏa diễm này quái dị, rất hiển nhiên, đây là ma pháp hỏa diễm, đến gần, thậm chí không cảm thấy sức nóng, lại mơ hồ tản ra một chút rét lạnh.
Mà phía sau hỏa diễm, trên một đoạn tam cấp, là nội tầng của Thần điện, tựa hồ là một đại điện nho nhỏ.
Thần sứ ngừng lại, đứng trước hỏa diễm, miệng chậm rãi nói một câu, chỉ là một loại ngôn ngữ Tiểu Lôi không hiểu.
Lập tức, phừng một tiếng, đoàn hỏa diễm trước mặt kia đột nhiên bốc lên cuộn cuộn, trong hỏa diễm hóa thành một khuôn mặt, đôi mắt sắc bén nhìn hai người Tiểu Lôi vài lần, sau đó, phát ra một thanh âm uy nghiêm.
"Phoenix, ngươi cuối cùng đã trở lại."
Những lời này Tiểu Lôi hiểu được. Nhưng hắn lại hơi cau mày. Bởi vì những lời này hắn tựa hồ không hề nghe được bằng tai. Rất hiển nhiên, đối phương nói không phải ngôn ngữ mà Tiểu Lôi hiểu được, nhưng trong lòng lại tự nhiên hiểu ngay ý tứ đối phương.
Tựa như trong lòng có một máy phiên dịch vậy.
Rất hiển nhiên. Đây là một loại pháp thuật trao đổi ý thức.
"Đại nhân Hermes vĩ đại." Thần sứ cúi đầu:" Ta phụng mệnh mang đến hi vọng từ nhân gian." Sau đó, nàng ta chỉ Tiểu Lôi:" Đây là sứ giả đến từ đông phương. Đông phương ma pháp sư cường đại, vũ giả cường đại, Lôi tiên sinh."
Lập tức, ánh mắt trong hỏa diễm nhìn chằm chằm Tiểu Lôi, hắn cảm thấy trong lòng sinh ra một tia cảm giác không thoải mái, phảng phất mình bị một con độc xà nhìn chăm chú.
Sau đó khuôn mặt trong hỏa diễm, phảng phất lộ ra một nụ cười nhợt nhạt mang theo thâm ý:
"Sứ giả đến từ đông phương. Ma pháp pháp sư cường đại, vũ giả, Lôi tiên sinh. Hoan nghênh ngài đến núi Olympia." Thanh âm của hắn trầm thấp, dường như đang ngâm xướng:" Không biết ngài mang đến cho chúng ta cái gì đây?" Tiểu Lôi hơi nhíu mày, nhìn Thần sứ bên cạnh.
Thần sứ lập tức mở miệng, nói:" Đây là chưởng quản hiện tại, người hầu trung tâm nhất của Phụ thần Zeus. Một trong mười hai chủ thần, Hermes đại nhân."
Tiểu Lôi nhướng mày, gật đầu.
Mặc dù đối với thế hệ phức tạp của thần thoại Hy Lạp không hiểu rõ, nhưng đối với Hermes này, Tiểu Lôi cũng biết một chút.
Nổi danh trong thần thoại Hy Lạp, tự nhiên chính là mười hai chủ thần cường đại.
Ngoại trừ Phụ thần Zeus và Hera, các chủ thần khác, cơ bản đều có lĩnh vực chưởng quản của mình.
Tỷ như thần mặt trời, thần mặt trăng, tên như ý nghĩa, chính là chưởng quản mặt trời và mặt trăng.
Chiến thần tự nhiên là chiến tranh chi thần.
Hải thần, minh thần, cũng có thể từ danh xưng biết bọn họ rốt cuộc là làm gì.
Mà trong mười hai chủ thần, đặc thù nhất, chính là Hermes trước mắt.
Tên của hắn là: sứ giả của thần.
Cũng là một chủ thần duy nhất không có lĩnh vực chưởng quản cố định. Đây chắc chắn là một gia hỏa rất đáng lưu tâm thưởng thức.
Nói cụ thể một chút, tên gia hỏa này chính là bộ hạ của Zeus, trợ thủ gần nhất bên người Zeus. Hắn không có chức trách cụ thể, cũng không chưởng quản trực tiếp lĩnh vực gì. Nhưng lại là chuyên môn phục vụ cho Zeus.
Làm một ví dụ, nếu dựa theo phân bố quyền lợi trong công ti của xã hội hiện đại, trong mười hai chủ thần, Zeus tự nhiên chính là đại lão bản.
Mà các loại thần khác mặt trời, mặt trăng... là giống như các phòng ban.
Còn Hermes này, mặc dù không có chưởng quản bộ môn gì, lại tựa như là trợ lý thân cận của đại lão bản.
Nói khó nghe một chút, chủ thần khác, tựa như là thủ hạ đại thần của hoàng đế. Mà Hermes này, là thái giám bên người hoàng đế ……
"Hermes đại nhân vĩ đại." Mở miệng vẫn là Thần sứ:" Ta mang đến tin tức nhân gian …… Hiện tại, đông phương tu sĩ đang cùng Vatican khai chiến. Mà không lâu trước đây, vài vị tu sĩ cường đại của đông phương, đã cùng đám tín đồ thập tự giá đại chiến một hồi tại Vatican, mà tà ác thiên sứ, đã có vài tên chết trận. Tham dự trường chiến đấu đó, có cả Lôi tiên sinh."
Lập tức, Thần sứ đột nhiên từ tay áo lấy ra một thủy tinh cầu nho nhỏ, hai tay nâng lên.
Thủy tinh cầu lập tức phóng ra một đoàn quang mang, tựa như máy chiếu phim, giữa không trung xuất hiện một màn hình. Trên màn hình, thành tường bị hủy diệt trở thành đống đổ nát, lộ rõ đám người đang hoảng loạn.
Đây đúng là cảnh tượng sau khi ba người Tiểu Lôi đại náo Vatican!
Ánh mắt Hermes đảo một vòng, lập tức nhắm lại. Hắn tựa hồ đang suy tư gì đó. Sau đó hắn mở mắt, khuôn mặt trong hỏa diễm tựa hồ có chút phức tạp:" Phoenix, đây là một tin tức rất trọng yếu, ngươi đã mang đến một tin tức vui vẻ. Hiện tại, ngươi mang theo tin tức như vậy, cùng sứ giả đến từ đông phương, rốt cuộc muốn làm gì đây?"
Thần sứ, Phoenix, nữ nhân thần bí này đột nhiên ngẩng đầu, lần này ánh mắt nàng ta không né tránh, mà là nhìn thẳng Hermes, sau đó nàng ta phát ra thanh âm lạnh lùng, thanh âm này không lớn, lại phảng phất vang vọng cả Thần điện:" Hermes đại nhân, ta muốn lập tức triệu khai lục mang tinh hội nghị, triệu tập các tộc trưởng bộ tộc, hơn nữa đánh thức Phụ thần vĩ đại! Bởi vì hiện tại, thời khắc chúng ta chờ đợi ngàn năm đã đến!"
Ầm!
Hỏa diễm bùng lên! Lời vừa nói xong, hỏa diễm chợt quay cuồng, khuôn mặt trong hỏa diễm cũng trở nên uy nghiêm, thanh âm trầm thấp nói:" Phoenix, triệu khai lục mang tinh hội nghị, ngươi không thể quyết định. Xin chú ý thân phận, ngươi chỉ là một tiểu sứ giả."
Lập tức, trong hỏa diễm, đột nhiên bắn ra một tia lam sắc hỏa diễm, phảng phất như linh xà bắn tới Thần sứ, hỏa diễm u lam, mang theo vài phần hình dáng quỷ dị. Thần sứ tựa hồ không có ý tránh né, ánh mắt nàng ta thủy chung vẫn nhìn Hermes. Mắt thấy hỏa diễm tới trước mặt, nhưng nàng ta không né tránh, chỉ đứng im, trên người lại đột nhiên phóng ra một đoàn quang mang nhu hòa. Ngọn lửa vừa mới chạm đến quang mang trên người nàng ta, lập tức giảm xuống, vù một tiếng, ngọn lửa tắt ngay. "Hừ……" Hermes tựa hồ cười lạnh một tiếng, hỏa diễm lại bùng lên, bất quá lần này lại không động thủ đối với Thần sứ, chỉ là chậm rãi nói:" Phoenix, ngươi từ nhân gian trở về…… Đã có thực lực cường đại như vậy sao? Ngươi có thực lực cường đại như vậy, đã có thể không đặt uy nghiêm của chủ thần ở trong mắt sao?"
"Hermes đại nhân vĩ đại." Ngữ khí Thần sứ không hề phản đối:" Ta không hề có ý mạo phạm chủ thần, yêu cầu của ta cũng không quá phận. Hay là, ngài cho rằng, một mình ngài đã có thể thay thế tất cả chủ thần?"
"Ô……" Trong hỏa diễm phát ra thanh âm phẫn nộ. Sau đó, hóa thành một câu nói không cam lòng.
"Như sở nguyện của ngươi! Phoenix, lục mang tinh hội nghị sẽ triệu mở đêm nay …… Ngươi có thể mang theo bằng hữu đông phương của ngươi đi ra."
Sau đó, hỏa diễm vù một tiếng rồi tắt ngấm, trong đại điện khôi phục sự tĩnh lặng.
"Tốt lắm." Thần sứ Phoenix đột nhiên cười một tiếng:" Chúng ta có thể rời khỏi…. Đêm nay mới là vở kịch chính."
Tiểu Lôi vẫn đứng ở một bên thờ ơ nhìn, lúc này mới mở miệng:" Hermes này, có phải là không muốn đánh thức Phụ thần Zeus các ngươi, cũng không muốn trở về nhân gian?"
"…… Hình như đúng vậy." Phoenix cười, tiếng cười nàng ta có chút bất đắc dĩ.
Dẫn theo Tiểu Lôi đi ra bên ngoài đại điện, Tiểu Lôi nhìn pho tượng thần linh hai bên, đột nhiên cười nói:" Lục mang tinh hội nghị của các ngươi, là cái gì?"
"Là hội nghị cao nhất." Phoenix đứng trên bậc tam cấp của Thần điện, nhìn minh nguyệt và thái dương chói chang trên thiên không nói: "Thần tộc Olympia, mười hai chủ thần, tại thời đại đại chiến, đã gặp tổn thất lớn, lui đến thế giới này, chỉ còn lại có bảy vị chủ thần. Mà Phụ thần Zeus vĩ đại lại đang ngủ say, cho nên hiện tại chúng ta chỉ có sáu vị chủ thần còn đang chủ sự. Lục mang tinh hội nghị, chính là thỉnh sáu vị chủ thần cùng thương thảo một số sự tình trọng yếu. Đồng thời còn có thể cho tộc trưởng cự nhân tộc, nhân mã tộc và tinh linh tộc cùng tham gia."
Nàng ta nói đến đây, nhìn Tiểu Lôi:" Lôi tiên sinh, ta cần ngài trợ giúp. Đặc biệt là đêm nay."
Tiểu Lôi vuốt mũi:" Ta có thể giúp ngươi cái gì? Đánh nhau sao?"
"Ở đây vậy là đủ rồi." Phoenix cười:" Ta hiện tại cần chính là vũ lực. Ở chỗ này, ngài là một ngoại nhân, trợ giúp duy nhất ngài có thể cho ta, chính là vũ lực!"
Tiểu Lôi đột nhiên động tâm:" Ta rất muốn hỏi một câu, bây giờ còn sáu vị chủ thần chủ sự, trong đó ủng hộ ngươi có mấy vị? Phản đối ngươi có mấy vị?"
Trầm mặc……
Qua một hồi, Thần sứ mới nói ra một câu làm Tiểu Lôi cơ hồ giật nảy người.
"Thật đáng tiếc, Lôi tiên sinh." Phoenix nói:" Sáu vị chủ thần, hiện tại toàn bộ đều đứng về phía Hermes! Ngay cả ba tộc trưởng phó tộc, đều không tán thành đánh thức Phụ thần Zeus." Nàng ta cười rất tỉnh táo:" Cũng chính là nói, ta vẫn đang cô độc chống chọi."
"……" Tiểu Lôi trợn mắt, suy nghĩ nửa ngày, mới phát giác mình chỉ có hai chữ có thể biểu đạt tâm tình hiện tại.
Mẹ nó!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.