Tiểu Lôi có phần ủ rũ, cười khổ: "Đúng vậy, một kiếm toàn lực của ta, lại vẫn thua dưới tay ông ta, ngay cả bảo đao cũng bị huỷ!"
Diệu Yên mỉm cười: "Phu quân, pháp lực tu vi, vốn không phải một sớm một chiều có thể đề cao được. Chàng mới tu hành khoảng hai năm ngắn ngủi, đã đạt tới nhất lưu đương đại, xem như từ trước tới nay chưa từng có, cũng không nên có lòng tham không đáy …… huống hồ một kiếm tối hậu của chàng cũng đã huỷ pháp khí của hắn, khiến cho hắn thụ thương. Chàng thua do pháp lực, nhưng kiếm thuật lại thắng."
Tiểu Lôi cúi đầu suy nghĩ một chút, ánh mắt lộ xuất một tia mục quang kỳ dị: "Ừ, biết Nghịch Thiên Kiếm, Viên Chân Diệu Quyết …… pháp lực lại cao cường như thế …… vậy người này phải là một trong mấy người sư huynh đệ của Khinh Linh Tử . Ngọc Tu La và Hoạt Bồ Tát ta đã gặp qua, người này chẳng lẽ là Độc Lang Quân sao?" Dừng một chút, Tiểu Lôi cau mày: "Bất quá cũng không thể vì vậy mà khẳng định …… nói không chừng, hắn có thể là tiền bối cao nhân Tiêu Dao phái thì sao …… ai, người này hình như không có dụng ý làm khó chúng ta. Mặc dù hắn có ngăn trở chúng ta dưới địa phủ một chút, ta thấy quá nữa là có thiện ý nhắc nhở."
Lúc hai người đang trao đổi, cửa phòng mở ra, Tiểu Thanh tiến vào. Trông thấy Tiểu Lôi đang ôm Diệu Yên trong lòng, bởi thế mà mặt đỏ lên.
Tiểu Thanh khe khẽ ho khan một tiếng, hạ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-vo-lai/1396851/chuong-202.html