Đông Phương Vô Thắng vừa nói xong, mọi người lập tức im lặng đi rất nhiều. Tiểu Lôi ngạc nhiên hỏi: "Ủa? Vừa rồi đám người kia đều ma quyền sát chưởng mà, sao bây giờ đều im lặng hết vậy?"
Khinh Linh Tử cũng nhíu mày, nghiêm mặt nói:: "Cái này cũng hơi kỳ quái, Đông Phương Vô Thắng mặc dù không có gì đặc biệt nhưng bản lãnh hắn cũng không thấp, cho dù hắn vì luyện chế pháp bảo có thể khiến cho công lực bị hao tổn, nhưng cũng không đến nỗi bị người khác truy đuổi chật vật như vậy à ……"
Hắn lập tức đứng lên, cao giọng quát: "Đông Phương lão nhi, cái tên Mang Sơn Vạn Yêu Vương tại sao lại truy theo ngươi? Ngươi rốt cuộc là luyện chế cái bảo bối gì? Bằng bản lãnh của ngươi, thiên hạ liệu ai có thể bức bách ngươi như vậy?"
Đông Phương Vô Thắng kia vừa nhìn thấy Khinh Linh Tử, lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, sửa sang lại quần áo, cười nói: "Nguyên lai là lão điên ngươi, ta chỉ biết đại hội lần này, có thể nhìn thấy rất nhiều lão bằng hữu."
Khinh Linh Tử nhíu mày nói: "Cứ lòng vòng, nói những cái linh tinh làm gì? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?"
Lúc này trên bầu trời, mây đen càng xuống thấp dần, thanh âm rít gào lại truyền đến: "Đông Phương lão nhi, ngươi rốt cuộc cũng không thể không ra rồi!"
Đông Phương Vô Thắng nhìn Khinh Linh Tử, trên mặt lộ ra vẻ khổ sở, nhưng lại ấp úng nói không nên lời, ánh mắt quay sang không ngừng nhìn về hướng Tiên Âm. Tiên Âm gật nhẹ một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-vo-lai/1396723/chuong-74.html