Mọi người trong lòng nghi hoặc, nhịn không được dò hỏi Tiểu Lôi, nhưng hắn lại lắc đầu không nói, sắc mặt lộ vẻ nghiêm túc, chỉ nhàn nhạt trả lời một câu: "Đêm nay nghe ta là tốt rồi, chuyện khác đừng hỏi. Nếu thấy có chuyện gì kỳ quái, cũng đừng kêu to !"
Trong những người này chỉ có Lôi Hống thật sự thấy qua bản sự của Tiểu Lôi, hắn nhịn không được muốn hỏi, nhưng thấy ánh mắt cảnh cáo của Tiểu Lôi, rốt cuộc ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Suốt buổi chiều, dưới sự chỉ đạo của Tiểu Lôi, ba người Lâm San San, Như Hoa, Lôi Hống, đem các thứ chăn mền trong phòng ra đại sãnh. Như Hoa mặc dù trong lòng có chút bất bình, nhưng vì Lâm San San đối với Tiểu Lôi cực kỳ vâng lời, nàng cũng đành phải ngậm miệng lại không nói. Tiểu Lôi một mình bận rộn tại chiếc bàn ở đại sảnh. Các thứ đồ làm phép, hắn âm thầm dấu trong túi Càn khôn, lúc này lại lấy ra. Ba người kia lấy làm kỳ quái, sao không hề thấy Tiểu Lôi mang theo thứ gì, bây giờ cũng không biết hắn từ đâu lấy ra rất nhiều thứ lộn xộn.
Tiểu Lôi cẩn thận vẽ ba tấm linh phù, thở dài, trong lòng thầm nghĩ: "Thật vất vả mới từ chỗ Tiêu Dao tử vơ vét được cực phẩm chu sa a, họa ra vài tấm linh phù hạ cấp, thật là đại thiệt thòi. Phải tìm biện pháp gì đó bù đắp chỗ tổn thất này mới được.
Nghĩ vậy, ánh mắt nhịn không được liền hướng về Lôi Hống đang dọn dẹp thứ gì đó ở đại sảnh, Lôi Hống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-vo-lai/1396693/chuong-44.html