Mắng cả nửa ngày Tiểu Lôi cũng không có nói gì chỉ đứng ở một bên nửa cười nửa không nhìn Ngô Đạo Tử, trong lòng thầm nghĩ: "Nói như thế nào ông cũng là thúc thúc của tôi, quả đào kia đã thần kỳ như vậy, tương lai tự nhiên sẽ cho ông cùng hưởng một ít. Chỉ là bây giờ trong lòng tôi không có muốn, cứ để cho ông sốt ruột một lúc đã!" 
Ngô Đạo Tử lại mắng thêm vài câu, rốt cuộc đành thở dài, lắc đầu nói: "Thôi bỏ đi, người có vận mệnh của người, đó là thiên mệnh." 
Ông ta nhìn thật kỹ gã tiểu vô lại, đột nhiên nghiêm mặt nói: "Ngươi đạo hạnh quá ngắn, lại vì một phen kỳ ngộ có thể thoát thai hoán cốt, đã thành linh khí chi thể, đây là vận mệnh mà người bình thường cầu cũng không thể cầu được! Nhưng mà đối với ngươi mà nói, đạo cơ chưa ổn..." Nói đến đây, ông ta không nhịn được lại mắng tiếp một câu: "Con mẹ nó, cái gì mà đạo cơ không ổn, tiểu tử nhà ngươi căn bản đạo hạnh một chút cũng không có, nói cái gì mà ổn với định. Ngươi căn bản là không có một tí ti gì cơ sở cả! Ta nói cho ngươi, tao ngộ hiện tại của ngươi không phải là sự tình gì tốt đẹp! Bây giờ linh thể mới thành lập, thân thể đã siêu phàm nhập thánh, nhưng mà không có nửa điểm đạo pháp chính thức. Hừ hừ, nói không dễ nghe, bây giờ ngươi rõ ràng là một Đường Tăng a!" 
"Đường Tăng?" Tiểu Lôi sửng sốt một chút, khó hiểu hỏi. 
Ngô Đạo Tử cười hắc hắc: "Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-vo-lai/1396672/chuong-23.html