Bạch Thu mà luống cuống, mặc dù bình thường không quen nhìn Thái Sơ Quân Ức, nhưng mà nàng tuyệt đối không hi vọng Thái Sơ Quân Ức xảy ra chuyện gì, hơn nữa còn là vì cứu nàng.
“Chỉ sợ, ta kiên trì không đến khi đó.” Thái Sơ Quân Ức cười khổ nói, hắn khí tức, cũng là càng ngày càng yếu.
“Sẽ không, ngươi sẽ không chết, chịu đựng.”
Bạch Thu mà tiếng khóc nói.
“Đừng khóc, không đẹp.”
Thái Sơ Quân Ức vuốt ve gương mặt của nàng, nói: “Thu nhi, ngươi biết không, ta thật tốt thích ngươi, thật yêu ngươi, đừng nhìn ta bình thường như thế phóng đãng không bị trói buộc, thế nhưng là trong tim ta chỉ có ngươi, lần thứ nhất gặp ngươi thời điểm, ngươi một cái nhăn mày một nụ cười liền đã khắc ở trong đầu của ta, trong lòng ta thề, muốn cả một đời thủ hộ ngươi, làm bạn ngươi.”
“Đáng tiếc, ta hiện tại muốn mất đi ta đối với mình hứa hẹn.”
Nói tới chỗ này, Thái Sơ Quân Ức trên mặt toàn bộ đều là thống khổ tiếc nuối biểu lộ, khiến người vô cùng tiếc hận, đau lòng.
Bạch Thu mà nghe vậy trong lòng cũng là cực kì khó chịu, đau lòng.
“Nếu như thượng thiên lại cho ta một lần cơ hội, ta cũng sẽ lựa chọn yêu ngươi, dù là đánh đổi mạng sống cũng lại chỗ không tiếc, bằng lòng ta, về sau đừng quên ta được không?”
“Ô ô ô... Ta sẽ không quên ngươi, một đời tử dã sẽ không quên ngươi.” Bạch Thu mà rốt cục nhịn không được, khóc ra thành tiếng, chủ động ôm lấy Thái Sơ Quân Ức.
“Cỡ nào ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-tu-la-truyen-chu/4465005/chuong-3654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.