Hai ngày sau,Hà Lam Nguyệt lập tức mua vé máy bay đi thành phố ĐL.
Cô dĩ nhiên là nhận nhiệm vụ lên đó tìm một vài thứ dược liệu ở vách thung lũng,tiện thể đi du lịch rồi tịch thu cái bàn tay vàng tiếp theo của nam chủ luôn thể,coi như trả thù cái điệu bộ mượn tiền mất nết của hắn,hừ hừ.
Hà Lam Nguyệt đón xe đi tới trung tâm thành phố ĐL tìm căn nhà bán đồ cổ trong hẻm nhỏ theo trong nguyên tác.Bởi vì tác giả có miêu tả khá rõ ràng,việc tìm kiếm của cô cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Ngoài ý muốn là cô còn thu hoạch thêm một thứ bảo bối cực kì thú vị trừ cái đèn tụ hồn của nam chủ.
Nếu Linh Linh không nói chắc cô cũng không để ý tới đôi găng tay màu đen bám đầy bụi ở trong góc giá treo của cửa hàng.
Linh Linh nói đôi găng tay này làm từ kim tàm ti hơn ngàn năm cùng vài nguyên liệu ngàn năm đặc biệt khác mà tạo thành,cực kì chắc chắn,dẻo dai và còn mềm như tơ lụa nữa.Khi đeo vào có thể không sợ đao kiếm cắt phải,chống lửa chống nước cực kì hiệu quả.
Lúc Hà Lam Nguyệt hỏi ông chủ thì ông chủ tiệm bảo đôi găng tay đó đã để ở đó hơn 20 năm rồi,chả ai thèm nên cô mua cái đèn cổ được tặng kèm cái đôi găng tay.Phải công nhận là cô lời rất nhiều,bỏ ra mười lăm triệu mua được hai món bảo vật,vận khí thật sự rất tốt.
...
Khi đứng trên vách thung lũng ngoài thành phố ĐL,Hà Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-tro-ve/2180493/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.