Chương trước
Chương sau
- Việc này. . .
Liễu Tình sững sờ một lúc, trong lòng của hắn nhớ tới năm người Tiêu Thanh Tùng, Trương Tử Ẩn, Tiết Lăng Vân, Lâm Phượng Vũ, Triệu Chí Bình, năm người này là top 5 của đại hội luận đạo tỷ võ năm đó, trong đó Tiêu Thanh Tùng cùng Trương Tử Ẩn đã tu thành Nguyên Anh kỳ, còn tu vi của ba người Tiết Lăng Vân, Lâm Phượng Vũ và Triệu Chí Bình là Kim Đan hậu kỳ. Liễu Tình hiện tại cũng không biết tu vi của Tiết Lăng Vân đã đến Phân Thần kỳ, nếu như hắn biết nhất định sẽ rất chấn động!
Trong năm người này, Tiêu Thanh Tùng được Liễu Tình quan tâm nhất. Tiêu Thanh Tùng là đệ tử của Liễu Không, năm đó quan hệ giữa Liễu Tình cùng Liễu Không rất tốt, về sau Liễu Không lại đem chức chưởng môn nhường cho hắn, có thể nói Liễu Không đối với hắn cũng có đại ân.
Liễu Tình hít sâu một hơi, nói:
- Sư thúc, trong tam đại đệ tử xác thực có mấy người ưu tú đấy, trong đó ta coi trọng nhất sư điệt Tiêu Thanh Tùng! Hắn là đệ tử của Liễu Không sư huynh, tuổi còn nhỏ mà đã đạt được cảnh giới Nguyên Anh kỳ, hơn nữa sư huynh còn đem Trường Sinh Kiếm của bổn môn ban cho Tiêu sư điệt!
Đại hội luận đạo tỷ võ năm đó, đạt được hạng nhất là Tiết Lăng Vân, nhưng Liễu Tình vẫn cho rằng Tiết Lăng Vân dựa vào Hắc Huyền Đỉnh, hắn đối với Tiết Lăng Vân cũng không có bao nhiêu hảo cảm, hắn và Tiết Lăng Vân cơ hồ chưa từng giao thủ. Mà Tiêu Thanh Tùng thì lại bất đồng, Tiêu Thanh Tùng cũng xem như là đệ tử của Phiêu Miểu phong, hắn lại là đồ nhi của Liễu Không, Liễu Tình hắn đương nhiên đề cử Tiêu Thanh Tùng rồi!
- Ah!
Nghe Liễu Tình nói xong, Ngô Minh cả kinh, hắn thất thanh nói:
- Liễu Không sư điệt vậy mà mang Trường Sinh Kiếm đưa cho Tiêu Thanh Tùng?
Liễu Tình khẽ gật đầu, nói:
- Đúng là như thế, hiện tại Trường Sinh Kiếm của bổn môn chính là do Tiêu Thanh Tùng sư điệt nắm giữ đấy!
- Việc này. . .
Trường Sinh Kiếm là đệ nhất thần binh của Trường Sinh Môn, trước giờ đều do chưởng môn Trường Sinh Môn nắm giữ, hiện tại Trường Sinh Kiếm lại được một người tam đại đệ tử nắm giữ lấy, quả thật không thể tưởng tượng nổi! Ngô Minh nhíu mày, thật lâu sau mới thở dài nói:

- Xem ra Liễu Không sư điệt muốn cho Tiêu Thanh Tùng tiếp nhận chức vị chưởng môn rồi! Nếu đã như vậy, ta nên giúp Liễu Không sư điệt một chút, sau này Tiêu Thanh Tùng liền do ta tự mình chỉ bảo a!
Tiêu Thanh Tùng biết được tin tức này thì vô cùng vui mừng, hiện tại có một cao thủ cảnh giới Tán Tiên tự mình chỉ bảo một Nguyên Anh kỳ nho nhỏ như hắn, đây là phúc phần của hắn, hắn nhất định sẽ quý trọng cơ hội này!
- Ha ha ha ha, trong tay của ta có Trường Sinh Kiếm, hiện tại sư thúc tổ lại chịu tự mình chỉ bảo ta, tương lai chức vị chưởng môn của Trường Sinh Môn nhất định là của ta! Chỉ là cái tên Tiết Lăng Vân đáng ghét kia. . .
Tiêu Thanh Tùng cười to một hồi, liền nghĩ tới Tiết Lăng Vân, hắn đối với việc bại trong tay Tiết Lăng Vân vẫn một mực canh cánh trong lòng, nguyên bản hắn cho rằng mình vốn đứng đầu trong tam đại đệ tử của Trường Sinh Môn, ai ngờ lại thua một người có tu vi kém hơn mình, thật là sỉ nhục!
- Hừ, sẽ có ngày ta rửa sạch mối nhục này! Trong tay ta có Trường Sinh Kiếm, lại có sư thúc tổ làm chỗ dựa, Tiết Lăng Vân lấy gì sánh với ta!
Tiêu Thanh Tùng cười lạnh, trên mặt của hắn lộ ra vẻ đắc ý, hắn lập tức hướng Minh Hà động phía sau núi bay đi, Ngô Minh hiện đang ở chỗ đó chờ hắn.
Đi vào trong Minh Hà động, Tiêu Thanh Tùng cẩn thận quan sát cái sơn động này, trong sơn động vậy mà vô cùng rộng rãi và sáng sủa, căn bản không giống như là nhìn thấy vẻ bên ngoài.
Ngô Minh cũng hài lòng nhìn Tiêu Thanh Tùng, căn cốt của Tiêu Thanh Tùng rất không tồi, tuy rằng tu vi hơi yếu, nhưng là kinh qua hắn chỉ bảo nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh đấy!
- Tiêu sư điệt, ngươi tuổi còn nhỏ đã tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh, rất là không tệ! Trường Sinh Môn này sớm muộn cũng giao vào trong tay những người tuổi trẻ các ngươi, ngươi phải hảo hảo tu luyện ah!
Ngô Minh cười ha hả nói.
- Xin sư thúc tổ yên tâm, đệ tử nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của các vị trưởng bối, nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện, tương lai phải đem Trường Sinh Môn phát dương quang đại!
Tiêu Thanh Tùng nghe Ngô Minh nói xong, hắn hưng phấn nói.
Ngô Minh khẽ gật đầu, nói tiếp:
- Có chí khí, ta thích! Thanh Tùng, ngươi cũng không nên học theo sư phụ Liễu Không của ngươi! Liễu Không thật sự khiến ta quá thất vọng, chỉ vì một nữ nhân mà buông tha vị trí chưởng môn! Ai! Còn có Tống Ngọc Dao sư điệt, nàng cũng vậy, Liễu Không sư điệt có chỗ nào không tốt cơ chứ, vậy mà nàng không để vào mắt!

Tiêu Thanh Tùng hơi có chút xấu hổ, hắn tuy rằng ngạo mạn, nhưng là đối với sư phụ của mình rất là tôn kính, nghe thấy như vậy hắn không phản bác được.
Ngô Minh thở dài rồi nói với Tiêu Thanh Tùng:
- Chúng ta bắt đầu tu luyện a, sư thúc tổ muốn chỉ bảo ngươi bắt đầu từ trụ cột, trụ cột vững chắc thì tương lai mới có thể tiến triển nhanh chóng, hiện tại chúng trước tiên là nói về Thu Thủy Tam Kiếm của bổn môn!
******
Tiêu Thanh Tùng dưới sự chỉ bảo của Ngô Minh bắt đầu tu luyện, Tiết Lăng Vân cũng đang khổ tu trên Ngọc Trúc phong.
Trải qua việc Lý Ngọc Chân bị cướp, Tiết Lăng Vân đối với thực lực càng thêm coi trọng, tăng thêm hắn hiện tại đã là tu thành Phân Thần kỳ, cho nên có thể tu luyện đạo thuật nhiều hơn rồi!
Mỗi ngày, hắn dành phần lớn thời gian để nghiên cứu Thiên Thư, Thiên Thư này hắn lấy được từ Hắc Huyền Đỉnh, Thiên Thư bác đại tinh thâm, tối nghĩa khó hiểu, bất quá mỗi khi hiểu thông một điểm cũng có thể làm cho thực lực của hắn đề cao một chút, điểm này Trường Sinh Kinh của bổn môn không cách nào bằng được!
Mặt khác Tiết Lăng Vân cũng thích thuật song tu học được từ Lăng Nhược Vũ, trước kia hắn cho rằng thuật song tu là bàng môn tả đạo, hiện tại trải qua nhiều ngày tu luyện, hắn phát hiện thuật song tu này có tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều so với bình thường, hắn và Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân song tu nửa năm, thực lực của hắn vẫn y như cũ, nhưng Tống Ngọc Dao cùng Lý Ngọc Chân lại đột phá đến Phân Thần trung kỳ!
Tống Ngọc Dao cùng Lý Ngọc Chân vốn đã tiến vào Phân Thần kỳ nhiều năm, tu vi của các nàng đã ở giữa Phân Thần sơ kỳ cùng Phân Thần trung kỳ rồi, những ngày này hai người bọn họ cùng Tiết Lăng Vân song tu, âm dương điều hòa, tu vi tăng trưởng cực kỳ nhanh chóng.
Quan hệ giữa Tiết Lăng Vân cùng Lâm Phượng Vũ cũng tiến một bước dài, Lâm Phượng Vũ vốn là ưa thích Tiết Lăng Vân, hiện tại Lý Ngọc Chân lại ở một bên trợ giúp, Tống Ngọc Dao cũng tỏ vẻ ngầm đồng ý, nàng tự nhiên thường xuyên quấn quít lấy Tiết Lăng Vân.
Tiết Lăng Vân đối với sư muội xinh đẹp này cũng không có khách khí, hai người tuy rằng chưa đột phá tầng cuối cùng, nhưng trong lòng của hắn đã đem Lâm Phượng Vũ biến thành nữ nhân của mình rồi!
Tiết Lăng Vân, Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân tại trước mặt của Lâm Phượng Vũ cũng không còn che che lấp lấp, dù sao Lâm Phượng Vũ đã biết hết thảy, có đôi khi Tiết Lăng Vân thậm chí còn ôm Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân ngay trước mặt của Lâm Phượng Vũ, Lâm Phượng Vũ thẹn thùng nhìn thấy tất cả, nàng biết mình cũng có một ngày sẽ giống như sư phụ Lý Ngọc Chân của mình.
Nửa năm sau, cảnh giới Phân Thần kỳ của Tiết Lăng Vân đã triệt để vững chắc, hiện tại thần thức của Tiết Lăng Vân một lần nữa tiến vào trong Hắc Huyền Đỉnh, hắn không biết hiện giờ mình đã có thể khống chế thần đỉnh này hay chưa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.