...
Từng ngày từng ngày trôi đi, thấm thoát đã 5 năm. Hiện nay, cô ấy đã sống một cuộc sống như mong muốn của chính mình, nhưng vẫn phải đối mặt với những cuộc ám sát của ông-ba của anh (Diệp Thần). Đã 5 năm rồi, tại sao ông ta lại không chịu buông tha cho Vô Nguyệt chứ?!
Anh đứng bên cạnh cửa sổ của phòng bản thân ngắm nhìn ra bên ngoài. Những hồi ức có liên quan tới "cô ấy" như một thước phim tua lại ngay trước mắt... Anh như một người xem, chứng kiến tất cả ký ức liên quan tới cô. Anh chứng kiến sự kiên cường và thông minh, sắc sảo không thua bất cứ ai của cô trong khoảng thời gian tiếp nhận nhiều đợt huấn luyện gian khổ, tràn đầy hiểm nguy. Anh đã chứng kiến một sự khát khao mãnh liệt khi cô dừng chân ở một nơi thanh tĩnh, hòa mình vào thiên nhiên sau khi hoàn thành một nhiệm vụ được giao...
Anh không ngờ, mọi thứ liên quan tới cô anh lại nhớ rõ đến vậy, nó dường như đã in sâu vào trong anh...! Cái cảm giác này là thứ gì? Tình yêu?
Diệp Thần lắc đầu phủ nhận. Không thể nào, anh làm sao nảy sinh tình yêu với cô-người từng là thủ hạ của mình cơ chứ! Nhưng, không biết bây giờ cô có nghĩ tới anh hay không?...
...
Tại một căn phòng khác
“Thưa ông chủ, 10 sát thủ cấp cao nhất của tổ chức đã lặng lẽ trên đường tiến tới nơi ở của Vô Nguyệt.” Một người khuôn mặt bị che đậy báo cáo.
“Được. Tốt lắm, tốt lắm! Hôm này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-thien-ha-hoa-thuy-the-gian/2338002/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.