Cơn đau xuất pháttừ trái tim, khiến cho Băng không nhịn được mà rên rỉ, nàng không phảiđã chết rồi sao? Đã chết không phải hẳn là mất cảm giác sao? Vì sao lạiđau như vậy?
- Tiện nhân, kêu đi! Trẫm thích nghe tiếng rên rỉ của ngươi!
Giọng nam trầm trầm vang ở bên tai của nàng, tản ra mùi vị tình dục nồng đậm.
Tiện nhân? Là gọi nàng sao? Là ai mà dám gọi nàng như vậy?
Một bàn tay rộng lớn đang sờ loạn vùng ngực mềm mại của nàng, người nọ dùng lực rất mạnh giống như muốn bóp nát nàng…
- Đau…
Trong cơn đau đớn, Băng cố gắng mở to đôi mắt, xuyên thấu qua hơi nướcmông lung, một đôi mắt thâm thúy nồng đậm ý hận đang gắt gao nhìn nàng,sự oán hận xen lẫn giận sự trong đôi mắt đó như nhát dao đâm mạnh vàotrái tim của nàng, từ khi xuất đạo cho tới hôm nay, chỉ có người khác sợ nàng, chứ nàng chưa bao giờ sợ ai cả! Nhưng mà, ánh mắt căm phẫn củangười đàn ông xa lạ này khiến nàng cảm thấy sợ hãi.
Nàng kinh ngạc phát hiện cả hai đều trần trụi như nhau, mà thân hình lỏa lồcủa nàng đang bị hắn hung hăn tàn phá cho tới mức bị bầm tím. Nàng mơ hồ nghĩ, đã xảy ra chuyện gì? Nàng không phải đã thành công thiết kế choDiễm nổ súng bắn nàng sao? Nhưng mà, vết thương kia hiện tại đã biến điđâu rồi?
- Có đau không?
Nam nhân nở một nụ cười tàn nhẫn.
- Đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi…
- A ———
Băng hét lên một tiếng, hạ thể như bị một thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/173934/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.