Trống điểm canh một đêm khuya, trải qua cả ngày yên lắng, đến đêm trời chuyển gió, tuyếtrơi không ngừng, gió rít không ngừng, tưởng như không có gì cản trở được sức mạnh của thiên nhiên. Băng ánh mắt rung động nhìn thời tiết, tầmmắt ngóng trông thấy Triệt mệt mỏi trở về.
“Ai là kẻ đứng đầu?” Âm thanh của nàng lạnh như tiếng gió tuyết ngoài trờiđang thổi, mang theo sự oán hận, hận vì mọi việc đang yên lành trôi trảy bỗng nhiên lại xuất hiện kẻ đứng ra cản đường, đem hết sự tình làm loạn hết cả lên, nàng có thể không hận được sao?
Triệt bình tĩnh đi vào phòng sưởi ấm, day day thái dương vì công sự mà đaubuốt: “Triệu Bàng, chính là chi phủ Lệ Châu trước kia, sau được thăngchức lên được đến lại bộ thượng thư.” Rất muốn gạt nàng, nhưng mà HuyNhi không dưng lại chạy đến phủ tiết lộ hết mọi chuyện, nếu để Hoànghuynh biết thì không biết sẽ xử trí tội can dự vào việc của người khácthế nào…
Chi phủ Lệ Châu năm đó không phải là nghĩa phụ của Úc Vãn Tình sao? Nhưhiểu ra sự tình gì đó, Băng nhíu mày đứng lên hỏi:“Hoàng Thượng nói nhưthế nào?”
“Chờ.” Triệt thở dài, mấy năm nay tâm cơ hoàng huynh hầu như là đặt hết vàochiến sự bên ngoài, hiển như đại thần trong triều kéo bè kết cánh khôngphát hiện ra, đến nỗi khi cục diện thành ra như vậy mới xho người đi tra rõ sự tình. Nếu không phải Hoàng huynh luôn bỏ ngoài tai những lời buộc tội Tô Trản thì không biết còn bao nhiêu tấu chương dâng lên tố cáotội trạng của hắn nữa. Sự tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/1618053/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.