Sau vài ngày, TềNhược Nghiên hàng đêm thúc giục làm cho Băng cảm thấy thật phiền toái,tính tình vì vậy mà cũng thêm phần nóng nảy, chỉ nói được hai câu làthấy bực, nhưng nàng ta lại đối với nàng ngược lại, kiên nhẫn, điềm đạm, đáng thương, lúc nào cũng trực khóc lóc, chính vì vậy mà Băng đànhxuống nước an ủi nàng.
Trong lòng nàng rất rõ ràng, hoàng đế nếu chưa bao giờ nhắc đến chuyện củaLâm Diễm với nàng thì nàng căn bản không có cơ hội mở miệng.
Nếu hoàng đế không muốn cho bọn họ gặp mặt, nàng sẽ không bao giờ có cơ hội nhìn xem rốt cuộc Lâm Diễm kia là người thế nào?
Tuy rất muốn giúp Nhược Nghiên nhưng mà với tính đa nghi của Tào Hãn thìkhông biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu như nàng cố tình đề nghị hắn cho nàng gặp mặt Diễm, đây quả là một vẫn đề buồn cười và vô cùng nan giải….
Thời tiết mấy hôm lay chuyển biến, thình lình bão tuyết xảy ra, liên tiếpmấy ngày làm cho cả hoàng cung được phủ một mayfu tuyết trắng xoá, thuần kiết.
Tuyết đã ngừng rơi, ở trong phòng mấy ngày liền làm Băng buồn chán hết chịunổi muốn ra ngoài hít thở không khí, nhóm nô tài hầu hạ thấy vậy thì xúm vào khuyên nàng, một bên cố gắng ngăn cản nàng, một bên thì cử ngườichạy đi thông báo với Hoàng thượng.
Băng khoắc trên người áo khoác trắng thuần kiết, trên đầu lại đội một chiếcmũ long trắng như tuyết làm cho nàng trông thật thuần khiết, thanh caoquý phái, mềm mại, uyển chuyển. Thật là đẹp đẽ, nhưng mà đối với bảnthân nàng mà nói thì nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/1618004/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.