Lần này, khi Sở Thanh mở mắt ra một lần nữa, nhìn người bị trói chặt, khóe miệng cô hơi nhếch lên, gật đầu với mấy người đối diện: ”Tôi không sao rồi, giúp tôi cởi trói ra thôi.”
Mấy nhà khoa học nhìn mặt Sở Thanh, trong lòng vẫn còn thấy hãi hùng, chỉ có điều nhìn đôi mắt hàm ơn của cô lại cảm thấy đúng là không còn chuyện gì, liền vội vàng mở trói cho cô: "Sở Thanh, cậu thật sự ổn chứ? Bộ dáng vừa rồi của cậu đúng là đã dọa chết người!”
Một Sở Thanh luôn treo nụ cười dịu dàng bên khóe môi, chợt biến thành dáng vẻ hung thần ác sát như vậy, thật sự làm cho người ta cảm thấy có chút không tiếp thu nổi. May mắn bây giờ cô đã trở lại bình thường rồi. Mọi người hơi xấu hổ, cũng muốn hỏi Sở Thanh vừa nãy là thế nào, nhưng lại cảm thấy không hỏi vẫn tốt hơn.
“Sở Thanh, vừa nãy cậu nằm mơ thấy cái gì, lại khiến cậu mất khống chế đến mức đó?” Mặc dù ông Mạc cũng không muốn hỏi, nhưng bây giờ Sở Thanh là đầu mối duy nhất, chỉ có cô mới có thể nói cho mọi người biết rốt cuộc thuốc này có công dụng thế nào.
“Vừa nãy tôi đã có một giấc mơ, không, phải nói đó chưa hẳn là một giấc mơ, mà là phần kí ức đen tối nhất.” Mặc dù Sở Thanh không nói rõ ràng, nhưng mọi người lại có thể đoán được một ít, sau đó chờ Sở Thanh tiếp tục nói: ”Hiện tại tôi có thể đoán đại khái tác dụng của thuốc này là làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-nu-hoang-quat-khoi-o-mat-the/2054167/quyen-2-chuong-78-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.