“Ngày mai chúng ta sẽ phải rời khỏi nơi này, về sau sẽ trực tiếp đối mặt với tang thi, vì thế bây giờ anh cần điều chỉnh trạng thái cơ thể thật tốt, không nên vì linh hồn và thân xác không đủ phù hợp mà để cho mình bị thương”. Sở Thanh không nhắc tới vấn đề kia nữa, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, sẽ không xảy ra chuyện lớn gì.
“Được, cô cảm thấy tốt là được, nhưng mà đi bây giờ có phải gấp quá không?”. Hiện tại trạng thái hai người đều không phải rất tốt, điều cần phải làm nhất lúc này chính là điều tiết tốt cơ thể rồi mới rời đi, nhưng mà không biết vì sao Sở Thanh lại khăng khăng cố chấp muốn đi, nhưng nếu Sở Thanh muốn vậy, tự nhiên anh sẽ không ngăn cản, bởi vì ấn tượng của anh với Cận Hi cũng không tốt như vậy.
“Như vậy là vừa vặn, tôi cũng không muốn qua lại lâu dài với Cận Hi, vì cũng không phải người cùng một thế giới.” dienđlqdCận Hi là thiếu gia nhà họ Cận ở thành phố A, mà cô không muốn ở lại đó, cho nên sau này sẽ không có qua lại gì, mà bây giờ cũng không cần có mối quan hệ gì.
“A Thanh, cô quá bình tĩnh rồi.” Cô hiểu ý tứ trong lời Mặc Phỉ, nhưng chính là hiểu nên mới có thể nói lời như vậy. Người ở chỗ này đều có thể cảm thấy Cận Hi là thật lòng coi Sở Thanh là bạn bè, thậm chí còn có một ít cảm giác đặc biệt, người bình thường gặp được thân phận như vậy sợ rằng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-nu-hoang-quat-khoi-o-mat-the/2054136/quyen-2-chuong-62-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.