“Cuối cùng ngươi cũng xuất hiện.” Khi Sở Thanh hiện ra, dường như gương mặt của tàn hồn Nữ Oa đã rất tái nhợt, nàng nhìn hai chân bình thường của Sở Thanh, trong mắt rõ ràng lướt qua chút thất vọng, nhưng sau khi nàng cảm nhận được hơi thở cường đại của Sở Thanh thì lặng lẽ cười. Một nụ cười đẹp như thế, điềm đạm như thế, khiến người ta vừa nhìn liền có cảm giác muốn gần gũi, nhưng rơi vào trong mắt Sở Thanh thì lại biến thành quái dị.
Không còn cách nào khác, ai bảo tàn hồn của Nữ Oa với Sở Thanh có khuôn mặt giống nhau y như đúc đâu? Sở Thanh không thể tưởng tượng ra mình có thể cười sáng lạn đến như vậy, cảm giác này…thật sự rất quái dị!
“Bây giờ ngươi cảm thấy trong người thế nào? Có thấy thoải mái không?” Mặc dù không biết rốt cuộc giờ Sở Thanh như thế nào, nhưng nhìn sắc mặt cô hồng hào thế kia chắc không có chuyện gì đúng không? Nếu là vậy, cuối cùng nàng cũng có thể yên tâm, cho dù không lâu nữa nàng có thể sẽ biến mất, cũng sẽ không còn tiếc nuối chuyện gì.
“Ngài có thể đừng cười hay không?” Lời này của Sở Thanh làm tàn hồn Nữ Oa sững sờ, chẳng lẽ nàng cười cũng có tội hay sao? Chỉ là lời kế tiếp của cô lại khiến khóe miệng nàng không kìm được mà co quắp: “Thấy một khuôn mặt khác giống ta y như đúc cười rực rỡ như vậy thật sự rất quái dị.”
Giải thích như vậy, tàn hồn Nữ Oa chợt cảm thấy dở khóc dở cười, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-nu-hoang-quat-khoi-o-mat-the/2054133/quyen-2-chuong-61-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.