“Không sai biệt lắm cứ như vậy đi, đừng đem Sở đại tiểu thư giết chết, cô ta còn có chỗ hữu dụng (*có ích).” Mặc dù hiện tại Sở Thanh cũng chưa có ý định thu hồi lại, nhưng cô ta còn có thể khai triển một số thứ, mặc dù không có xác thực được kết quả, nhưng cô lại đoán Sở Nghiên còn có chỗ cho mình xài, hơn nữa không bao lâu cô ta có thể thể hiện một chút giá trị của bản thân rồi.
Mặc dù không biết tại sao Sở Thanh lại nói như vậy, nhưng nếu như cậu ấy đã nói, dĩ nhiên Hoàng Á Lê sẽ nghe theo lời của cô ấy, bất quá là không giết chết thôi, không điên là được, cũng vẫn có biện pháp từ từ hành hạ Sở Nghiên nha, hơn nữa đợi sau khi dùng hết giá trị của cô ta, cô tuyệt đối sẽ cho Sở Nghiên nếm thử cảm giác lâm vào cơn ác mộng vĩnh viễn.
Mà trong một căn phòng khác, cơn ác mộng của Sở Nghiên vẫn chưa kết thúc, bất quá tương đối ôn hòa hơn cơn ác mộng lúc trước rất nhiều, nhưng mặc dù ôn hòa một chút, nhưng lại là đả kích lớn đối với Sở Nghiên, bởi vì cô mơ thấy Lục Trạch bỏ đi.
Bây giờ trong mắt của Sở Nghiên, người có thể tín nhiệm duy nhất trên thế giới này cũng chỉ có Lục Trạch, mà khi Lục Trạch vứt bỏ cô rời đi, cô cảm thấy tính mạng của mình không có chút giá trị nào.
Cuối cùng, sau một tiếng hét chói tai, Sở Nghiên phát hiện mình đã tỉnh lại, nhưng lần này cô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-nu-hoang-quat-khoi-o-mat-the/2054104/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.