Sa sa sa...
Một đội người đang cầm bó đuốc, bước đi như bay bước qua đường mòn phủ đầy sương lạnh, truyền ra những âm thanh giòn vang.
“Xác định là ở đây chứ?” Cầm đầu là người đàn ông trung niên khoác áo choàng màu nâu, một đôi mày rậm hai mắt như đao.
Một tùy tùng vẻ mặt khóc lóc không ngớt lời nói: “Nhạc chấp sự, không sai đâu. Trước khi Mặc Thiếu gia mất tích, nói muốn đến phía bắc núi Vạn Nhận, quan sát toàn cảnh Phần trấn. Nếu như rơi xuống vực chỉ có thể là rớt xuống chỗ này, nhưng mà dãy núi bắc cao gần ngàn mét, dốc đứng vô cùng, từ nơi đó mà rớt xuống vực, Mặc Thiếu gia hắn e là…”
Lời còn chưa dứt, liền bị người trung niên mặc áo choàng màu nâu lạnh lùng gián đoạn: “Câm miệng! Nếu là Mặc Thiếu gia xảy ra chuyện gì thì ngươi cũng sẽ phải đi chung với cậu ấy.”
Tùy tùng đó câm như hến, sắc mặt tái nhợt, không dám nói lời nào nữa.
“Nhạc chấp sự, hà tất làm khó một thuộc hạ như vậy, ông cũng không phải là không biết tính khí của Tần Mặc, từ khi tu hành dừng lại không tiến triển nữa, tính khí của hắn rất là kỳ lạ.”
Cùng là mặc áo choàng màu nâu, người đàn ông trung niên sắc mặt hiền lành thở dài: “Đứng ở núi bắc nhìn toàn cảnh của Phần trấn đây là việc mà Mặc Thiếu gia thích làm nhất, nhưng mà Mặc Thiếu gia những năm gần đây tính tình cổ quái, ý chí tinh thần sa sút, nếu là nhất thời nghĩ không thông…”
Lời nói tiếp theo, người trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-kiem-hoang/76536/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.