Thiển Ly vươn tay vuốt ve da thịt mềm mại của mình, những vết thương trên đó đã không còn nữa, thương tích do ma thú công kích cũng đã hoàn toàn lành lặn: “Còn có tác dụng chữa thương nữa sao?”
Thiển Ly sờ sờ chóp mũi, hoá ra chuyện nam nữ còn có công dụng kỳ diệu như vậy, sớm biết thì nàng đã tìm một người để thử, ặc, được rồi, nàng thừa nhận, trước giờ nàng không có để mắt đến ai.
Quay đầu lại nhìn nam nhân đang nhắm hai mắt ngủ say, Thiển Ly duỗi tay sờ lên môi một chút, sau đó vung ngón tay lên, một viên tinh hạch màu đen của tang thi vương nhanh chóng xuất hiện trong tay nàng, vươn tay đặt tinh hạch kia lên trên vai nam nhân: “Tiền hàng thanh toán xong.”
Qua đêm với người khác thì phải trả thù lao tương ứng, đây là thiết luật của mạt thế.
“Thật sảng khoái, đi thôi, ra ngoài dạo Phượng Lam đại lục này một vòng, a, một đại lục không có tu tiên và tang thi, thật là hấp dẫn.” Duỗi thân một cái, lấy ra một bộ y phục từ chiếc nhẫn đeo trên tay, Thiển Ly búng nhẹ tay, cả người lập tức biến mất.
Ngay lúc Thiển Ly rời đi, vết thương trên người nam nhân kia cũng hồi phục rất nhanh, ánh sáng màu đen phát ra từ viên tinh hạch bị cơ thể hắn hấp thụ, trong chốc lát đã biến thành một viên đá đen ảm đạm không ánh sáng.
Mở mắt ra, nam nhân lạnh lùng nhìn ngục thất không bóng người.
Nữ nhân kia lại dám chạy, dám thừa lúc hắn ngủ mà chạy?
Khắp đại lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-hac-y-nghich-thien-cuong-phi-den-dau-mot-tran/9551/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.