Thương Diễm Túc nhìn tin tức vừa nhận được, khẽ thở dài, hướng về phía cửa nói: “Người tới!” 
Theo một tiếng này, một cái bóng đen quỷ dị hiện lên trước mặt Thương Diễm Túc, chắp tay thi lễ nói: “Vương gia có gì phân phó?” 
“Lại phái hai người, lập tức đến Sa Châu cùng hai người Hạo Lâm hội hợp, âm thầm bảo hộ tiểu vương gia an toàn”. 
“Dạ!” 
Thị vệ rất nhanh liền lui xuống, Thương Diễm Túc tay nắm thành quyền khẽ gõ lên khung cửa sổ, mày hơi hơi nhăn lại, cuối cùng đem đầy bụng phiền muộn hóa thành một tiếng than nhẹ, tự nhủ nói: “Việc này, không biết khi nào mới có thể chấm dứt đây”. 
*** 
Ngọc Diễm quốc, Lãnh Thanh Nghiên vẻ mặt buồn cười nhìn Tang Dĩnh bị Ngọc Nhàn Dật mang đi, không nhìn đến ánh mắt cầu cứu của nàng, trực tiếp quanh người, coi như cái gì cũng không thấy. Nơi này là Ngọc Diễm quốc, nàng nào dám đắc tội Ngọc Diễm hoàng a? Chán sống? 
Bên tai không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tang Dĩnh, giống như sắp phải chịu đựng cái gì đó vô cùng thống khổ, nhịn không được quay đầu đi, nhìn Ngọc Liễn Tiêu bên cạnh vẻ mặt cũng là biểu tình xem kịch vui, hỏi: “Chuyện như vậy, có phải rất thường xuyên xảy ra hay không?” 
Sửng sốt, không khỏi hỏi: “Vì sao ngươi lại hỏi như vậy?” 
“Bởi vì thấy bộ dáng ngươi giống như cũng không hề kinh ngạc khi thấy chuyện này”. 
“Hì hì, sau mỗi lần hoàng tẩu chuồn ra khỏi cung, trên cơ bản chuyện sẽ phát sinh như vậy”. 
Lãnh Thanh Nghiên cười khẽ, có thể tưởng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-dao-phi/1408155/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.