Vừa hỏi ra một câu như vậy, trong lòng Thương Diễm Túc nhịn không được mà khẩn trương hơn, nếu không phải hiện tại nàng có điểm khác thường, hắn quả quyết sẽ không hỏi ra vẫn đề như vậy, bởi vì hắn sợ sẽ không phải là đáp án mà hắn muốn nghe. Lãnh Thanh Nghiên nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cái miệng nhỏ nhắn hơi cong cong, vẻ mặt thể hiện rõ sự bất mãn, nói: “Loại vấn đề này sao ngươi có thể hỏi trực tiếp ta như vậy? Chẳng lẽ ngươi không biết ta sẽ thẹn thùng ngượng ngùng sao?” “… Không thấy như vậy a”. Ngoe nguẩy đầu, từ từ nói: “Như vậy chứng tỏ ngươi chưa từng quan tâm đến ta, vậy mà ngay cả việc ta thẹn thùng cũng nhìn không ra!” “Nghiên nhi hiện tại đang thẹn thùng sao?” Tim Thương Diễm Túc bắt đầu đập nhanh hơn, vì sao lại thẹn thùng? Hắn không biết, chỉ biết là, nếu như nàng thật sự không thích hắn, khẳng định sẽ không có chuyện thẹn thùng như vậy, như vậy chẳng lẽ là… Nhưng mà Lãnh Thanh Nghiên lại lắc đầu quả quyết, nói: “Không có a, sao ta có thể thẹn thùng chứ?” Trong nháy mắt cảm xúc trong lòng rơi xuống tận vực sâu, thậm chí còn có suy nghĩ, nàng có phải đang cố ý đùa vui hắn hay không? Vì sao lại nói những điều suýt chút nữa khiến hắn hiểu nhầm, sau đó lại có thể làm cho hắn kích động một hồi? Trong mắt ánh lên tia nhìn nguy hiểm, bàn tay đặt bên hông nàng càng thêm dùng sức, giọng nói trầm thấp nói: “Nghiên nhi vẫn chưa có trả lời vấn đề của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-dao-phi/1408117/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.