Lãnh Thanh Nghiên mày run rẩy một chút, có điều vẫn nhắm mắt như cũ, chẳng qua vẻ mặt thoáng có chút nhu hòa lúc này lại trở nên lãnh đạm hờ hững. Thương Diễm Túc bàn tay đặt trên lưng nàng thoáng dùng sức một chút, khẽ hôn lên trán nàng một cái, nói: “Tỉnh rồi thì không nên giả bộ ngủ”. Lãnh Thanh Nghiên quả thật là đã tỉnh, nhưng vẫn còn nhắm mắt suy nghĩ một số chuyện, nghe thấy giọng nói của Thương Diễm Túc cũng mở mắt ra, tay chống vào ngực hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía hắn có chút lãnh đạm cũng có chút cảnh giác, “Vì sao ngươi lại ngủ cùng một chỗ với ta?” Kỳ thật nàng càng muốn biết là, vì sao tối hôm qua mình một chút cảnh giác cũng không hề có? Thậm chí, đó còn là giấc ngủ say nhất từ trước tới nay, mà hương vị ngọt ngào như vậy khiến cho khi nàng tỉnh lại càng thêm bất an. Đối diện với ánh mắt tràn ngập cảnh giác của nàng, Thương Diễm Túc khẽ cau mày lại, sau đó làm như không chút để ý nói: “Đây là phòng của ta, nàng lại là Vương phi của ta, vì sao ta lại không thể ngủ cùng một chỗ với nàng? Thậm chí, có làm cái gì khác, cũng là chuyện thực bình thường”. Lãnh Thanh Nghiên muốn từ trên giường đứng lên, nhưng bàn tay của Thương Diễm Túc đặt ở trên lưng nàng khiến nàng không còn chút sức lực nào, không khỏi nhíu mày, nói: “Buông tay!” Ánh mắt Thương Diễm Túc tối sầm lại, nữ nhân chết tiệt này, đã thành công khơi mào lửa giận của hắn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-dao-phi/1408087/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.