Chương trước
Chương sau
Xét thấy Đinh Tử Ngọc đã giúp ông ta bày mưu tính kế suốt cả năm và cùng quan điểm với mình, Đinh Trọng không nghi ngờ gì cả. Ông ta thuận miệng hỏi: "Tử Ngọc, cháu muốn nói gì vậy?" Đây là điều không thể tin được, Đinh Tử Ngọc trực tiếp ra oai phủ đầu với Đinh Trọng. Cô ta nở nụ cười quỷ dị. "Ông nội, cháu cảm thấy tuổi ông cũng lớn rồi, cho dù ý thức của ông vẫn còn minh mẫn, nhưng thân thể của ông cũng đã khó trụ vững rồi, chưa kể nhiều ý nghĩ của ông cũng không còn theo kịp thời đại nữa." "Sự suy sụp từng bước của nhà họ Đinh bây giờ là một bằng chứng tốt nhất." "Vậy nên cá nhân cháu cho rằng nên từ chức thì từ chức, để người có sức khỏe tốt hơn, tư duy tốt hơn kế vị, sẽ có lợi hơn cho nhà họ Đinh của chúng ta." Ngay sau lời vừa nói ra, cả căn phòng đều rơi vào vẻ kinh ngạc!
Tất cả những người trong phòng đều sững sờ, ngay cả Đinh Khải Sơn vốn cà lơ phất phơ cũng không bình tĩnh nổi. Trước đó ông ấy nói muốn làm gia chủ chỉ là nói chơi thôi. Nhưng Đinh Tử Ngọc thì khác. Cô ta không nói đùa đâu, cô ta đang nghiêm túc đấy! Đinh Khải Sơn nở nụ cười: "Uầy, Tử Ngọc, không phải cô ở cùng chiến tuyến với ông cụ sao? Sao lại đạp bàn của ông cụ thế?" Đinh Tử Ngư khẽ cười: "Chú ba, cháu không ở cùng với ai cả, cũng không đạp bàn của ông nội, mà chỉ lo lắng cho tương lai của nhà họ Đinh thôi." Lời nói rất đường hoàng. Khuôn mặt của Đinh Trọng trở nên xanh mét, ông ta không bao giờ tưởng tượng rằng Đinh Tử Ngọc, người luôn được coi là phụ tá của ông ta, sẽ có một ngày nhảy ra và nói với ông ta bằng một giọng điệu như vậy. Cô ta muốn làm phản sao? "Tử Ngọc, cháu nói cũng có lý." "Vậy thì ông muốn nghe xem, cháu đề nghị ông từ chức, vậy thì ông phải nhường chức cho ai đây?" Khi nói điều này, Đinh Trọng phóng tầm mắt nhìn về phía Đinh Phong Thành. Theo quan điểm của Đinh Trọng, Đinh Phong Thành hẳn đã cấu kết với Đinh Tử Ngọc để chiếm đoạt địa vị, vì chỉ có Đinh Phong Thành mới đủ tư cách kế vị. Tuy nhiên, Đinh Phong Thành cũng rất bối rối, anh ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, liên tục lắc đầu. "Ông nội, không liên quan gì đến cháu cả." Đinh Trọng khịt mũi lạnh lùng và nhìn Đinh Tử Ngọc một lần nữa. Nếu không phải là Đinh Phong Thành thì còn có thể là ai? Đinh Tử Ngọc lên kế vị chức gia chủ ư? Không thể nào, cô ta là phụ nữ, và người của nhà họ Đinh sẽ không bao giờ cho phép phụ nữ gia chủ. Và những người đàn ông ở thế hệ trẻ chỉ có... Giang Sách? Đinh Trọng lại lắc đầu, điều đó tuyệt đối không thể, Giang Sách là người ngoài cuộc, lại như nước với lửa với Đinh Tử Ngọc, cho nên cô ta không thể tiến cử Giang Sách lên kế vị chức gia chủ được.
Vậy còn có thể là ai? Đinh Trọng nhìn chằm chằm vào Đinh Tử Ngọc, chờ đợi kết quả của cô ta. Đinh Tử Ngọc nở nụ cười mê hoặc, nhìn về phía cửa phòng hội nghị trước mặt mọi người, giọng điệu có chút hưng phấn. "Anh, đến lúc anh xuất hiện rồi." Anh? Anh trai của Đinh Tử Ngọc? Trong chốc lát, khuôn mặt của Đinh Trung lộ ra vẻ kinh hãi, không cần nói gì ông ta cũng đã biết mục đích của Đinh Tử Ngọc là gì và cô ta định giới thiệu ai. Cửa hội trường mở ra, ánh mắt mọi người đảo qua. Nhìn thấy một người đàn ông hơi u ám trong bộ vest và đôi giày da sải bước đi vào. Mọi người trong nhà họ Đinh nhất thời không ngậm được miệng, còn Đinh Trọng thì ngạc nhiên đứng lên. Trở lại rồi. Người đàn ông khiến Đinh Trọng gặp ác mộng hàng đêm đã trở lại. "Đinh... Hồng Diệu?" "Vâng, ông nội, cháu đã trở lại." Đinh Hồng Diệu kiêu hãnh đứng trước mặt mọi người, lạnh lùng nhìn Đinh Trọng, với tư thế bễ nghễ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.