Đinh Trọng kêu người đưa văn kiện tới giao cho phó cục Ngụy, sau đó trở mắt nhìn phó cục Ngụy thu hồi quyền phân phối rồi rời đi cùng hai tên cấp dưới của mình.
Thời điểm trước khi đi, không ai để ý tới việc phó cục Ngụy lặng lẽ nhìn thoáng qua Giang Sách, rồi nhẹ nhàng thờ phào một hơi, trông như thể phó cục Ngụy cực kỳ sợ Giang Sách vậy.
Thú thật thời điểm lúc vừa mới bước vào trong phòng, từ đầu tới cuối phó cục Ngụy đều không liếc mắt nhìn Giang Sách lấy một cái.
Là khinh thường sao?
Là không dám!
Mãi cho đến khi phó cục Ngụy rời đi, Giang Sách mới mở miệng nói: “Hiện tại quyền phân phối đã không còn ở trong tay các người nữa, chúng tôi cũng không có lý do gì để ở lại, tạm biệt.”
Giang Sách nắm lấy tay Đinh Mộng Nghiên, xoay người định rời đi.
“Đợi đã!” Đinh Trọng mở miệng gọi anh lại.
“Có việc gì?”
“Giang Sách, tôi không hiểu và hơn hết là không phục, vì sao Cục Xây dựng Đô thị lại nghe lời câu nói như vậy?”
Giang Sách cười: “Ông lầm rồi, không phải Cục Xây dựng Đô thị nghe lời tôi nói, mà là họ không quen nhìn người nào đó lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, biến thế của nhà nước trở thành thứ của riêng.”
Dứt lời, Giang Sách dẫn Đinh Mộng Nghiên cùng rời đi.
“Giang sách!!”
Đinh Trọng cố kìm nén ngồi trên ghế, tức giận đến nỗi thở hổn hển, lại một lần nữa ông ta bại dưới tay Giang Sách, ông ta cũng không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/337048/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.